Sau khi tan họp, Cố Diễm trở lại văn phòng.
Miêu Thanh cũng đi sang.
Cố Diễm bắt đầu xử lý văn kiện chồng chất mấy ngày nay, Miêu Thanh kéo ghế dựa ra ngồi xuống đối diện với Cố Diễm, không vững vàng nói, "Cố Diễm, tớ muốn biết cậu đang nghĩ thế nào?Lại nói thêm câu:Về trò chơi "phụ tử liên minh".
"Cố Diễm vẫn cúi đầu lật văn kiện xem."Vừa rồi tớ nhớ rõ là tớ nói bằng tiếng phổ thông.Miêu Thanh:...
"Câu hợp tác vui vẻ kia? Miêu Thanh híp híp mắt, cố gắng ngăn chặn cảm xúc của chính mình. Trước kia cô cường thế như thế nào cũng sẽ không phẫn nộ như vậy. Nhưng hôm nay cô không có lý do mà phát hỏa với cậu ta. Miêu Thanh hạ giọng, tận lực hòa hoãn mà nói chuyện. Cô nói:"Tớ hiểu được nhưng tớ cũng không rõ, Dương Soái xử trí việc này theo cảm tính, sao cậu liền cho phép cậu ấy?
Trò chơi thôi mà, thế nhưng lại còn muốn đăng ký bằng danh tính thật, nói không chừng công bố mấy tháng mà chỉ có mấy người chơi, chúng ta phải hao phí một lượng nhân tài lớn để tiếp tục phát triển game này.
"Hình thức của loại trò chơi này có khả năng là tiêu tiền ném đá qua sông quá lớn. Đều là vô dụng. Cố Diễm:"Chỉ cần có một cặp ba con trai chơi, liền đáng giá.Miêu Thanh:...
"Thật là không chữa được. Cô tận tình khuyên bảo:"Cố Diễm, chúng ta là làm buôn bán, không phải làm từ thiện, cậu biết khoản trò chơi kia muốn tiếp tục phát triển lâu dài biết bao nhiêu tiền sẽ đổ ra sao?
"Cố Diễm hỏi một đằng trả lời một nẻo:"Chúng ta chỉ dùng một khoản cho gia đình mọi người chơi một trò chơi vui vẻ, không có gì là không ổn.Miêu Thanh:...
"Lý niệm của hai người bọn họ hiện tại là trống đánh xuôi mà kèn thổi ngược. Di động Cố Diễm vang lên. Khâu Lê lại gửi tới cho anh một giọng nói: [ đi ăn cơm đi. ] Cố Diễm đáp: [ ừ, lập tức liền đi ăn. ] Sau khi gửi đi, Cố Diễm lại nghĩ tới cái gì đó, tiếp tục gửi thêm một tin: [ giữa trưa ăn nhiều đồ ăn một chút, ăn ít thịt, canh cũng nhớ uống. ] Biểu tình Miêu Thanh kinh ngạc, không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm Cố Diễm. Khi nào cậu ta để tâm tới một người phụ nữ như vậy? Cô"A
"một tiếng, thực nhẹ, nhưng ý vị trào phúng cũng rất rõ ràng. Sau đó lại nói:"Dường như bạn gái của cậu thế nào cũng không lớn lên.
"Cố Diễm cúi đầu ở văn kiện ký tên,"Ừ, tính tình còn con nít.Miêu Thanh:Nhưng thật ra cậu rất dung túng.Cố Diễm:Ừ."
Miêu Thanh đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Ở không nổi nữa.
Cô không biết là cậu ta thay đổi hay là cô thay đổi.
Trước kia rõ ràng là cậu ta tích chữ như vàng, căn bản sẽ không nói với bất cứ kẻ nào về chuyện tình cảm của mình, cũng không đề cập đến, mặc kệ là bạn gái nào của cậu ta, cũng không có ngoại lệ.
Nhưng hiện tại không giống nhau.
Vừa rồi ở phòng họp, thế nhưng cậu ta lại làm trò trước mặt các nhân viên trả lời bằng giọng nói.
Tuy rằng phần lớn người đều nghe không hiểu, nhưng miệng lưỡi của cậu ta gần như là sủng nịnh người ngốc cũng có thể nghe ra được.
Khâu Lê đang ở văn phòng ăn cơm hộp, nghe được lời dặn dò của Cố Diễm, khóe miệng không khỏi mà cong cong.
Hôm nay mấy nha đầu bên phòng hành chính nói đồ ăn ở nhà ăn rất ngấy, cho nên gọi cơm hộp, biết cô rất thích ăn đậu phụ lá kết hợp với cơm thịt nướng, liền mua cho cô một phần.
Còn mua một ly trà.
Khâu Lê cúi đầu nhìn hộp cơm có đồ ăn còn có thịt, một chút cũng chưa thiếu.
Nhưng vẫn là trả lời lại Cố Diễm: [ ừ, ăn một chay hai mặn, canh cũng uống. ]
Sau khi nghỉ trưa, cô liền mở cuộc họp các tỉnh qua video.
Tình trạng hoạt động của các phân trạm ở các tỉnh đều không như mong muốn, các loại vấn đề đều ùn ùn kéo đến.
Các giám đốc tỉnh khu đưa ra nhiều cách, công ty bọn họ đối với mô hình kia vẫn duy trì lực độ, mặc kệ là nhân viên hoạt động theo chính sách, đều không bằng các đối thủ cạnh tranh lớn.
Cho nên các phân trạm có chút dấu hiệu ngưng hẳn hợp tác.
Khâu Lê xoa xoa ấn đường, bọn họ ở trong diễn đàn vẫn tiếp tục thảo luận.
Vài phút sau, Khâu Lê nói chuyện: "Chính sách của công ty từ tháng chín bắt đầu từng bước điều chỉnh mà tiền lương của nhân viên cũng theo đó mà gia tăng, cụ thể sẽ có thông báo chính thức.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!