Chương 15: (Vô Đề)

Cố Diễm nhìn tin nhắn tổng cộng ba lần.

Từng câu từng chữ.

Sau khi ngẩn người nhìn di động vài giây.

Cố Diễm trả lời Khâu Tây Văn: [ nghỉ dài hạn vui vẻ. ]

Khâu Tây Văn không trả lời lại anh.

Chuông cửa vang lên.

Khâu Lê qua đây.

Cố Diễm rời khỏi giao diện tin nhắn, đi ra mở cửa.

Khâu Lê ôm notebook, tay phải cầm một quả táo.

Ăn rất ngon.

Cô đem quả táo đến bên miệng của Cố Diễm: "Ăn một miếng đi, rất ngọt.

"Cố Diễm cắn một miếng, đóng cửa lại. Tìm đôi dép lê, cho Khâu Lê thay. Cố Diễm nuốt xuống miếng táo trong miệng,"Đi thư phòng đi.

"Khâu Lê lại đem quả táo đưa cho Cố Diễm, anh nói không ăn. Cô nói:"Không phải cho anh ăn, anh cắn giúp em một miếng, quả táo quá lớn, không thể nào vừa miệng, cắn cũng mệt người.Cố Diễm:......

"Sau đó anh vẫn cắn một miếng, đút cho Khâu Lê. Khâu Lê vừa lòng, đi vào thư phòng. Cố Diễm nhường một nửa bàn sách cho cô, cô dựa gần anh ngồi xuống. Giống như lúc còn nhỏ ăn cơm cũng vậy. Khâu Lê mở máy tính ra bắt đầu xem tư liệu, đầu tiên cô xem tư liệu của các phân trạm ở Hoàn Bắc. Cố Diễm nhìn vào màn hình máy tính, hỏi cô:"Ai cùng em đi khảo sát các phân trạm?

"Khâu Lê nhìn chằm chằm màn hình, chuyên chú, đang phân tích số liệu. Khâu Lê không chút chú ý trả lời vấn đề:"Trần Lập Đông.

"Trần Lập Đông? Cố Diễm:"Trợ lý với thư ký của em không đi sao?Khâu Lê:Cậu ấy chính là trợ lý, kiêm bí thư kiêm luôn tài xế.Cố Diễm:Tại sao em lại dùng trợ lý nam?

"Khâu Lê nghiêng đầu nhìn anh:"Vì sao mà không thể dùng trợ lý nam?

"Cố Diễm không còn lời gì để nói. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời anh hỏi một vấn đề không có tiêu chuẩn như vậy. Khâu Lê nói:"Trần Lập Đông là người có tâm địa tốt, năng lực lại giỏi. Lúc đi ra ngoài xã giao, cậu ấy có thể chắn rượu, em uống rượu, cậu ấy còn có thể đưa em an toàn về nhà.Khâu Lê:Cho nên, vì sáo mà lại không cần trợ lý nam đâu?Cô cười:Đúng rồi, thư ký của anh cũng là nữ sao?Cố Diễm:......Vẫn không yên tâm:Trần Lập Đông là người trước đây em đã quen biết hay là thông báo tuyển dụng tới?

"Khâu Lê trêu ghẹo Cố Diễm:"Hiện tại anh mới quan tâm đến những người xung quanh em, có phải đã quá trễ không?

"Cố Diễm không nói chuyện, vẫn luôn nhìn Khâu Lê. Trong ánh mắt đều là xin lỗi. Khâu Lê nói xong mới cảm thấy không ổn, cọ cọ cánh tay anh:"Nói giỡn thôi.

"Cô tựa vào lồng ngực của Cố Diễm, hôn hôn anh."Vận khí của em tốt, người trong công ty đều không tồi.

"Sau đó cô nói sang chuyện khác, nói về Trần Lập Đông:"Em vàTrần Lập Đông biết nhau từ mấy năm trước, lúc đó cậu ấy và bạn gái giúp đỡ em rất nhiều.

"Lúc ấy ở Lệ Giang, Trần Lập Đông cùng bạn gái đi du lịch, đã gặp và giúp đỡ cô. Đoạn hồi ức kia đối với cô mà nói, có chút thống khổ. Một chút cô đều không muốn nhớ lại. Cố Diễm duỗi tay ôm chặt Khâu Lê, sau đó cúi đầu dùng sức cắn vào bả vai cô. Rất đau. Khâu Lê chịu đựng. Cố Diễm rất ít khi để lộ cảm xúc ra ngoài, giống như bộ dáng cực kỳ thống khổ bây giờ là lần đầu tiên mà cô nhìn thấy. Hơn hai mươi năm, lần đầu tiên cô nhìn thấy. Trước kia, cô cho rằng không có việc gì có thể làm cho anh mất khống chế."Cố Diễm?

"Anh không lên tiếng."Anh lại cắn em, chắc em phải đi tiêm vắc

-xin phòng bệnh.Cố Diễm:...

"Lúc này anh mới ý thức được là anh đang cắn cô. Sau đó liền lập tức nhả ra. Bờ môi nóng bỏng cách với áo sơmi, chỗ cắn ấy như là một vết hôn. Khâu Lê đặt hai tay ở sau lưng Cố Diễm, ôm lấy anh."Cố Diễm, em không trách anh, từ trước đến nay cũng chưa từng trách.

"Nói xong, cô nghẹn ngào:"Anh so với em lớn hơn nhiều tuổi như vậy, anh lại học giỏi, còn nhảy lớp nữa, anh vào đại học, em mới học lớp 5, anh đi làm việc, em mới lên đầu cấp 3."

Ai nói một sinh viên đại học sẽ có ý với một học sinh tiểu học...

Lúc cô vào đại học, anh đã trở thành một người đàn ông thành đạt trong giới thương nhân.

Thành thục khiêm tốn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!