Chương 37: (Vô Đề)

Tuyệt phẩm tiên hiệp

- Đạo QuânHai người lên xe trở về khách sạn, vừa mới vào cửa, Khâu Lê đã bị Cố Diễm ôm lấy từ phía sau đè ở bên tường, Khâu Lê quay đầu lại, Cố Diễm liền hôn xuống.

Hai người từ chỗ huyền quan, đến phòng khách, sau lại đến phòng ngủ khách sạn.

Cổ họng Khâu Lê đều đau, nhưng Cố Diễm vẫn cảm thấy không đủ.

Anh muốn nhìn bộ dáng cô nằm dưới người anh ẩn nhẫn một chút thẹn thùng lại vừa thỏa mãn.

Sáng sớm hôm sau.

Khâu Lê đang nằm ngủ say trong lồng ngực Cố Diễm, bị chuông báo di động đánh thức, cô đẩy đẩy Cố Diễm: "Anh dậy mau, em muốn đến sân bay đón chị.

"Cố Diễm lại đem cô ấn vào trong ngực anh:"Ngủ tiếp hai phút.

"Tối hôm qua hai người vận động xong tắm rửa cũng không mặc nhiều quần áo, Cố Diễm chỉ mặc một cái quần lót, còn Khâu Lê thì chỉ mặc một cái áo sơmi trắng của Cố Diễm. Cũng không biết có phải sáng sớm dục vọng của đàn ông rất mãnh liệt hay không, Khâu Lê đã cảm nhận được anh có phản ứng, anh ôm cô rất chặt, thân thể cô bị chống đến khó chịu. Khâu Lê lại đẩy đẩy anh:"Nhanh lên, coi chừng lại muộn.Cố Diễm:Chúng ta đến muộn thì để cho cô ấy chờ một lát.Khâu Lê:... Anh sẽ không sợ chị của em sẽ lấy hai cái bánh xe ô tô của anh ra sao?

"Hôm nay phải ra sân bay, nên Cố Diễm đã cho thư ký liên hệ với phòng làm việc xe ở bên này. Cố Diễm:"Cô ấy thích lốp xe ô tô, đừng nói đến hai cái, bốn cái anh đều có thể đưa cho.Khâu Lê:...

"Cố Diễm xốc chăn lên, ôm lấy cô, dùng sức xoay người, đặt cô lên trên người mình, còn anh thì nằm ngửa. Khâu Lê còn chưa phản ứng được đang có chuyện gì xảy ra, Cố Diễm đã tách hai chân cô ra, đặt ở hai bên người, sau đó nắm lấy bả vai cô, kéo cô ngồi dậy. Khâu Lê không có mặc quần lót, lại trực tiếp ngồi trên bụng Cố Diễm, từ góc độ của anh, cô bị anh nhìn thấy tất cả, mặt cô đỏ bừng, nhanh chóng đem vạt áo sơmi kéo xuống, cố gắng che đậy. Cố Diễm cười như không cười:"Em che lại làm gì?

Chỗ đó tối hôm qua anh đã nhìn thấy và hôn qua rồi.

"[=))))))))))] Khâu Lê:"..."

Tối hôm qua hai người làm xong ở phòng khách, tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị ngủ, đèn phòng ngủ đều đã tắt, anh lại bắt đầu hôn cô, mỗi chỗ trên người cô anh đều hôn qua.

Khâu Lê bị anh hôn đến ngón chân bị rút gân, anh cũng không dừng lại, cuối cùng chỗ nào bị anh hôn qua có chút đau, anh mới rời đi.

Tối hôm qua trong phòng rất tối, cô liền lừa mình dối người anh sẽ không nhìn thấy cái gì, nhưng hiện tại thì không được, phòng ngủ đang rất sáng.

Hai chân cô nhanh chóng khép lại, đặt trên ngực anh, hai chân nắn nắn xoa mặt anh.

Cố Diễm cười.

Anh mặc kệ cho cô náo loạn, sau đó bắt được hai chân cô, dùng sức kéo cô về phía trước.

Khâu Lê không hề có phòng bị, chợt cô a một tiếng, còn chưa biết chuyện gì xảy ra, cô đã từ trên bụng nhảy lên ngồi trong cổ anh.

Bởi vì Cố Diễm dùng sức hơi mạnh, cô cũng không ngồi vững, liền ngã về phía sau nằm lên trên người anh.

Nơi tư mật bại lộ rõ ràng trước mặt anh, gần như vậy, cô cảm giác được nơi đó đã đụng phải môi anh.

Sau đó anh thật sự đã hôn lên.

Khâu Lê rùng mình một cái, giọng nói không khỏi cao hơn, mang theo một chút nức nở, "Cố Diễm, anh đừng có nhúc nhích, cái gì em cũng đều nghe anh.

"Cố Diễm thong thả hỏi:"Em không thích anh hôn em?Khâu Lê:Không phải.

"Ban ngày, cô không tiếp nhận được tiếp xúc da thịt thân mật như vậy. Khâu Lê:"...

"Cô dùng sức muốn ngồi dậy, nhưng hai chân cô bị anh giữ chặt, cô không có điểm tựa, không ngồi dậy được. Cô ảo não nghĩ, khi cô còn nhỏ sao lại không đem mấy kiến thức vũ đạo cơ bản luyện tập tốt. Cố Diễm cong gối, để Khâu Lê gối đầu lên, nằm ở trên người anh, cô cảm thấy thoải mái không ít. Anh cũng không tiếp tục hôn cô, hỏi:"Cái gì em cũng đều nghe?

"Khâu Lê liên tục gật đầu:"Đúng vậy, anh nói cái gì, em đều nghe, chỉ cần anh đừng hôn em.Cố Diễm cười nhẹ,Vậy hôm nay chúng ta đổi tư thế, em ngồi trên người anh.Khâu Lê:...

"Nam dưới nữ trên? Xong việc, Khâu Lê nằm trên giường không muốn động đậy, nửa phần sức lực cũng không có. Cô oán trách Cố Diễm. Cố Diễm,"Nếu anh ôm em mà lại không làm cái gì, vậy thì em sẽ thật sự muốn khóc.

"Mới vừa ở cùng nhau, anh đều luôn muốn cô, nhưng đó cũng là điều bình thường. Hơn nữa ngày mai anh liền phải trở về Bắc Kinh, lại không biết lúc nào mới có thể gặp mặt. Cố Diễm đơn giản tắm qua, vừa đi đến phòng ngủ anh liền thấy, Khâu Lê vẫn còn nằm ăn vạ trên giường. Anh xoa xoa tóc cô:"Dậy đi, em không dậy, sẽ muộn mất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!