Chương 21: (Vô Đề)

Tuyệt phẩm tiên hiệp

- Đạo QuânTập đoàn Trung Doãn.

Bây là giờ ăn cơm trưa.

Miêu Thanh biết Cố Diễm buổi sáng đã tới công ty, cơ bản lúc cậu ta ở công ty buổi trưa sẽ ở nhà ăn ăn.

Công ty có sáu cái nhà ăn.

Cố Diễm thường đi ăn ở nhà ăn thứ ba, nhà ăn thứ ba là nhà ăn hải sản, khẩu vị thiên về thanh đạm.

Miêu Thanh đi đến nhà ăn thứ ba, thấy được Cố Diễm đang ngồi ở vị trí quen thuộc.

Lấy cơm xong, cô đi thẳng đến bên kia, ngồi xuống đối diện với Cố Diễm.

"Tớ cho rằng buổi chiều cậu mới đến công ty."

Cố Diễm ngẩng đầu, ừ một tiếng, cũng không giải thích nhiều, chuyên tâm mà ăn cơm.

Miêu Thanh đợi một lát cũng không thấy Cố Diễm chủ động hỏi về việc di động R129 không thể trang bị trò chơi của bọn họ, Miêu Thanh phát hiện ra được chính mình càng ngày càng không hiểu rõ Cố Diễm đang suy nghĩ gì.

Đề cập đến lợi ích của công ty, Cố Diễm vẫn không hề nghĩ đến.

Miêu Thanh cầm đũa, cũng không ăn, một chút tâm tư đều không có, cô nhìn chằm chằm vào Cố Diễm, "Chuyện của Phương Vinh, cậu tính toán giải quyết như thế nào?Cố Diễm:Cái gì cũng đều không cần làm.

"Buổi sáng trên đường đến công ty, anh đột nhiên quyết định. Miêu Thanh ngẩn ra:"Có ý tứ gì?Cố Diễm:Cái gì đều không làm, chính là một loại thái độ đáp lại.

"Có đôi khi chủ động xuất kích, thường thường sẽ trở nên bị động. Miêu Thanh buông đũa, đôi tay khoanh lại gác ở trên bàn. Cô nhìn Cố Diễm sau một lúc lâu, cậu ta vẫn như cũ thong thả ung dung ăn cơm lại hết sức chuyên chú. Giống như lời nói của cô như là không khí, cũng không làm cho nội tâm cậu ta dậy sóng."Dung Thâm đã trắng trợn táo bạo khi dễ người, cậu còn chịu đựng sao?

"Cố Diễm dừng đũa, hỏi lại:"Ai nói không đáp lại chính là chịu đựng?Miêu Thanh:...

"Thiếu chút nữa cô bị nghẹn chết."Tớ không có đầu óc, không hiểu được mấy ngôn ngữ thâm ảo của cậu như thế, nói chuyện với tớ, phải bình dân, quá cao siêu, tớ nghe không hiểu.

"Cố Diễm nhếch cằm về phía Miêu Thanh,"Nghe không hiểu thì ăn cơm.Miêu Thanh:...

"Lúc này di động Cố Diễm vang lên, anh từ góc bàn lấy lại đây, là Thu Thu."Alo, làm sao vậy?

"Vừa rồi trước khi ăn cơm, anh đã nhận được điện thoại của cô, cô vừa đến trạm liền gọi cho anh. Miêu Thanh liếc mắt nhìn Cố Diễm một cái, cùng với bộ dáng ngày thường làm việc nghiêm túc đạm mạc của cậu ta khác nhau một trời một vực. Khâu Lê đang đứng ở ven đường, trước mắt xe taxi thỉnh thoảng đi qua một chiếc. Cô thấp giọng nói:"Em thấy được.Cố Diễm cười nhẹ,Thật ra là anh tiết kiệm tiền.

"Vốn dĩ anh tính toán ở thành phố X làm quảng cáo một ngày, sau đó ở Tiểu Thành lại làm một vòng xe taxi quảng cáo. Lúc cô đi khảo sát, cũng có thể nhìn thấy một chiếc. Sau đó anh tính toán, anh sẽ tiếp tục làm quảng cáo ở trạm tiếp theo mà cô đi khảo sát. Khâu Lê:"Về sau đừng lãng phí như vậy.

"Làm quảng cáo hẳn là cũng tốn không ít tiền. Trong điện thoại có vài giây an tĩnh. Cố Diễm mới nói:"Không gọi là lãng phí, tiền vốn dĩ chính là cho em tiêu, chỉ là thay đổi hình thức tiêu tiền.

"Lại có một chút trầm mặc. Tay phải Cố Diễm còn cầm chiếc đũa, không khỏi run run, hỏi cô:"Có mang máy tính theo không?Khâu Lê:Ừ, có mang theo.Cố Diễm:Buổi tối trước 7 giờ anh sẽ về nhà.

"Khâu Lê nghe hiểu ý tứ của anh, cô nhớ anh, buổi tối anh về nhà video với cô. Cô nói:"Lúc ấy em cũng có thể đã về khách sạn.

"Cố Diễm nhìn đồng hồ:"Nhanh tìm một chỗ ăn cơm đi.

"Khâu Lê đáp ứng, hỏi anh:"Anh đang ở nhà ăn ăn sao?Cố Diễm:Ừ, nhà ăn thứ ba.

"Nhắc tới ăn, tinh thần của Khâu Lê lại tỉnh táo. Lúc ấy cô đưa cho Cố Diễm chậu hoa tiên nhân cầu, đến giữa trưa cô nói phải đi, Cố Diễm lại không cho đi, liền mang cô đến nhà ăn ăn một bữa tiệc lớn. Nghĩ đến lần đó ăn bữa tiệc lớn, Khâu Lê thao thao bất tuyệt:"Đột nhiên em muốn ăn đồ ăn ở nhà ăn của các anh, muốn ăn thịt kho tàu, đường dấm tiểu bài, khấu tam ti, tôm rang, còn có cái kia du nấu măng cũng ăn ngon, em ngẫm lại, lần trước em còn ăn cái gì nữa.Cố Diễm cười:Còn có cua ngâm rượu, lúc ấy em ăn cũng không ít.Khâu Lê:Đúng đúng đúng, năm ấy nguyện vọng sinh nhật của em chính là sau khi tốt nghiệp nhận lời mời đến Trung Doãn làm việc, mỗi ngày được ăn đồ ăn ngon.

"Nhà ăn của Trung Doãn ở trong ngành rất có tiếng, đối với nguyên liệu nấu ăn đặc biệt rất chú ý. Chính là phúc lợi lớn và đặc sắc của công nhân viên chức ở đây. Cố Diễm:"Về sau muốn ăn, em liền tới đây."

Miêu Thanh ở bên cạnh nghe Cố Diễm gọi điện thoại, yên lặng lại vô vị nhấm nuốt sườn heo chua ngọt.

Ở trong trí nhớ của cô, từ khi Trung Doãn sáng lập đến nay, Cố Diễm chỉ có một lần mang một cô gái đến nhà ăn công ty ăn cơm, chẳng qua là cô gái đó còn nhỏ, mọi người đều suy đoán là họ hàng của Cố Diễm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!