Tuyệt phẩm tiên hiệp
- Đạo QuânKhâu Lê ngồi ở trong xe thật lâu, suy nghĩ của cô đang quá mức hỗn loạn.
Sau khi bình tĩnh lại, cô lại cảm giác mình làm việc này có chút... Sai.
Rốt cuộc Triệu Tiêu Quân không sai.
Chỉ là yêu thầm Cố Diễm.
Mà cô và Cố Diễm cũng chưa có công khai mà tình cảm lại chưa có ổn định.
Nhưng khi đó cô lại dùng thái độ lạnh nhạt quyết tuyệt như vậy đối với Triệu Tiêu Quân.
Khâu Lê nhìn vào kính chiếu hậu phát ngốc một lát rồi gọi cho Tra Nam số 2 một cuộc điện thoại.
"Tra Nhị, dường như em đã làm sai một chuyện.Tra Nam số 2:Ừ, em nói đi.
"Khâu Lê có thể nghe rõ âm thanh gõ bàn phím ở đầu dây bên kia. Khâu Lê:"Có chậm trễ công việc của anh không?Tra Nam số 2:Em không nói nhanh lên thì trong chốc lát có thể chậm trễ đến công việc của anh.Khâu Lê:......
"Sau đó cô nói hết một lần sự việc vừa rồi cho tra nhị nghe, hỏi anh:"Có phải em đã quá phận rồi không? Triệu Tiêu Quân cũng chỉ là đến nói rõ tất cả với em một chút.
"Tra Nam số 2 không đáp mà hỏi lại:"Quan hệ giữa cô ta với em luôn chẳng ra gì, như thế nào lại đột nhiên tới tìm em để kể những chuyện mà chỉ có thể nói cho khuê mật?Khâu Lê:Đây cũng là điều mà em đang buồn bực.
"Chẳng lẽ Triệu Phương Châu nói với Triệu Tiêu Quân là cô thích Cố Diễm, cho nên Triệu Tiêu Quân liền có mục đích tiếp cận cô? Nhưng cô cảm giác Triệu Phương Châu không phải là loại đàn ông đó. Đột nhiên Tra Nam số 2 ngừng gõ bàn phím,"Phụ nữ, tính tình rất là phức tạp.
"Khâu Lê nhìn ra ngoài cửa sổ xe,"Xem như em đã hiểu.Tra Nam số 2:Không hiểu cũng không sao, trải qua xong em sẽ hiểu, đây là thứ mà cuộc sống bắt buộc.
"Sau đó anh tiếp tục bắt đầu gõ bàn phím,"Còn có việc khác nữa sao?Khâu Lê:Không có. Sau khi anh trở về em sẽ mời anh uống cà phê, có một quán cà phê đặc biệt ngon.
"Chính là quán cà phê mà lúc trước cô đi vớiTriệu Tiêu Quân. Nghĩ đến Triệu Tiêu Quân, cô cảm thấy ngực mình tích tụ một cái gì đó. Tra Nam số 2:"So với New York còn ngon hơn?Khâu Lê:Không thể so được.
"Một tay Tra Nam số 2 gõ bàn phím, một tay bưng ly cà phê lên uống mấy ngụm. Khâu Lê thuận miệng nói ra một câu:"Đúng rồi, quán cà phê kia có một cái tên cực kỳ dễ nghe, tên là mật mã thời gian, ở ngõ nhỏ...
"Đột nhiên Tra Nam số 2 ngừng gõ bàn phím."Làm sao vậy?
"Khâu Lê hỏi. Giọng nói của Tra Nam số 2 rất thấp:"Không có gì đâu.Cà phê bị đổ ra.Anh treo máy trước, còn có công tác anh chưa xử lý xong.
"Khâu Lê còn muốn nói cái gì đó, nhưng mà cuộc trò chuyện đã kết thúc. Cô ném điện thoại ném sang một bên, xoa xoa huyệt thái dương. Khởi động xe, rời đi. Tập đoàn Trung Doãn. Lúc Cố Diễm đang mở họp thì nhận được điện thoại của Khâu Trọng Khải, anh đi ra ngoài nhận máy."Chú Khâu."
"Cố Diễm à, cháu có tiện nói chuyện không?"
"Vâng, chú nói đi ạ.
"Cố Diễm đi đến khu nghỉ ngơi. Khâu Trọng Khải cũng gọn gàng dứt khoát đi thẳng vào vấn đề:"Kết quả hội nghị thống nhất, đồng ý đem hệ liệt L cho Triệu Phương Châu bán trực tiếp."
Cố Diễm một tay bỏ vào túi quần, nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Trên mặt hiện không rõ cảm xúc gì.
Hệ liệt L là sản phẩm của Phương Vinh nhưng không phải là sản phẩm thuộc hàng chất lượng cao, doanh số thu vào cũng không đạt được nhiều hiệu quả.
Mà lúc trước anh nói với Khâu Trọng Khải là muốn sản phẩm mới trong năm nay của bọn họ là hệ liệt R129 cameras LACA, Khâu Trọng Khải đã nói sẽ tận lực tranh thủ, thực hiện được song thắng.
Không nghĩ tới kết quả lại như thế này.
Cố Diễm biết Khâu Trọng Khải đã tận lực.
Trước sau gì Dung Thâm cũng phản đối, nhưng lại không thể trực tiếp đánh vào mặt mũi của Khâu Trọng Khải, kết quả thỏa hiệp chính là hệ liệt L.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!