Chương 1: (Vô Đề)

Tuyệt phẩm tiên hiệp

- Đạo QuânHôm nay là một ngày cực kỳ nóng bức. Sáng sớm tinh mơ Đế Đô sấm sét ầm ầm, mưa to tầm tã.

Khâu Lê cho rằng hôm nay trời sẽ mát mẻ một chút, nhưng mưa lại to hơn hai giờ đồng hồ. Cuối cùng trời thương dần dần mưa đã tạnh, mặt trời bắt đầu ló ra.

Giữa trưa, trời nắng gắt như lửa.

Thành phố này tiếp tục ở trong lồng hấp.

Hơi nóng bốc lên từ mặt đường như nướng cháy cả xe. Khâu Lê bật điều hòa trong xe đến mức lớn nhất, nhưng vẫn không cảm thấy mát mẻ được chút nào.

Trong lòng cô lại khô nóng.

Ở phía trước đang kẹt xe, nửa ngày cô mới nhích lên được một chút.

Khâu Lê lấy di động gửi một WeChat: [ Cặn bã, có khả năng em muốn đi bán máu, muốn đi đến nơi nào đó xa xôi hẻo lánh. ]

Vài phút qua đi, cũng không có ai trả lời.

Khâu Lê ấn tắt màn hình, ném di động lên trên ghế phụ.

Dòng xe tiếp tục chạy. Khâu Lê hơi ngửa đầu tựa lưng vào ghế ngồi, nhìn vào gương xem gương mặt đã trang điểm của mình. Sắc mặt tiều tụy, quầng thâm mắt đều thấy rõ.

Lớp trang điểm cũng che không được.

Mấy ngày nay bởi vì việc của Dung Tư, cô phải chạy ngược chạy xuôi.

Ban đêm cũng cô không được nghỉ ngơi tốt.

Một giờ trước, cô còn vì việc của Dung Tư mà chạy khắp nơi. Nhưng vẫn không tìm được người, mắt thấy tài chính của công ty có vấn đề, không có biện pháp nào cô phải căng da đầu đi tìm ba cô, người được xem như là người bạn thân của cô.

Cô cực kỳ tin tưởng ba cô không xem mặt đường tăng cũng sẽ xem mặt Phật.

Ai biết được, cô bị ông từ chối.

Việc của Dung Tư... Thất bại.

Chuông di động vang lên. Có tin nhắn gửi đến.

Mộ Thời Cảnh trả lời cô: [ không cần đi bán máu, bán xe là được. ]

Khâu Lê: [... Thật sự anh thấy em chết mà không cứu sao? ]

Mộ Thời Cảnh: [ vì sao lại phải cứu em? Không có em, anh có thể có một phần gia sản, cũng không cần thu dọn cục diện rối rắm thay em, đẹp cả đôi đường thì cớ sao anh phải giúp em? ]

Khâu Lê: [ cặn bã, anh đã thay lòng đổi dạ rồi! [ tan nát cõi lòng ]]

Mộ Thời Cảnh: [ nhanh về nhà đi, công ty thật sự chịu đựng không nổi, rất nhanh sẽ phá sản, không có gì ghê gớm, việc kế tiếp anh sẽ thay em xử lý. ]

Khâu Lê nhìn mấy dòng chữ trên màn hình, xoa xoa ấn đường.

Tất cả mọi người trong nhà đều không xem trọng việc cô gây dựng sự nghiệp, nói cô bị mù mới làm điện tử thương mại B2B [2], đó chính là đốt tiền.

[2] B2B (từ viết tắt của cụm từ Business to Business) dùng để chỉ hình thức kinh doanh, buôn bán giữa doanh nghiệp và doanh nghiệp, thông thường là mô hình kinh doanh thương mại điện tử và các giao dịch diễn ra chủ yếu trên các kênh thương mại điện tử hoặc sàn giao dịch điện tử, một số giao dịch phức tạp hơn cũng có thể diễn ra bên ngoài thực tế, từ lập hợp đồng, báo giá cho đến mua bán sản phẩm.

Vì việc này mà cô cãi nhau với cha mẹ.

Ngay cả người từ nhỏ gánh tội thay cô Mộ Thời Cảnh cũng không hề cho phép cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!