Chương 24: Tướng quân

Đã thấy qua nhiều loại người ở nơi yên hoa, Ngọc Nương đối với tính

tình vui vẻ sảng khoái của Tần Châu Ngọc cực kỳ hâm mộ và yêu thích.

Nàng bỏ qua thái độ kỳ quặc của Đông Sinh, trực tiếp kéo Tần Châu Ngọc

qua, cười cười mở miệng:

"Tiểu Ngọc cô nương, ta tới hỏi thư ngốc nhà nàng hai bản thi nhạc."

Một tiếng thư ngốc của nàng làm cho tâm trạng Tần Châu Ngọc nở hoa.

Nàng nghĩ, nàng ở tại gian phòng trong này, là chủ nhân nơi này, tử thư

sinh cùng ở dưới một mái nhà, tự nhiên cũng thuộc về nàng, nàng ăn của

hắn uống của hắn, cũng là chuyện đương nhiên.

Tất nhiên, không biết xấu hổ khớp vào như thế, Tần Châu Ngọc chỉ có thể ở trong lòng yên lặng tưởng tượng một chút.

Nàng vụng trộm liếc mắt

Đông Sinh một cái, thấy hắn dường như cũng không kháng cự lời của Ngọc

nương vừa nãy, càng cảm thấy suy nghĩ của chính mình cơ hồ là một chuyện thực.

Đông Sinh không có để ý chi tiết trong lời nói của Ngọc Nương, chỉ là

thấy Tần Châu Ngọc vụng trộm hề hề ngắm hắn, tròng mắt đen lúng liếng

đảo quanh, tất nhiên là đoán được trong lòng nàng không biết lại suy

nghĩ cái đen tối gì, bản năng đề cao cảnh giác. Vừa hỏi Ngọc Nương, vừa

nhìn chằm chằm Tần Châu Ngọc:

"Ngọc Nương nàng đặc biệt tự mình tới cửa lấy thi nhạc, cần gấp lắm sao?"

Ngọc Nương gật gật đầu: "Là thế này, ngày mai Cố tướng quân đóng ở Lộ

thành lên kinh thành đi ngang qua nơi này. Huyện lệnh đại nhân cùng

Trương viên ngoại muốn mở tiệc chiêu đãi vị tướng quân này, muốn Ngọc

Nương đến lúc đó đi Trương phủ đàn hát hai khúc. Nghe nói, vị Cố tướng

quân này, mười bảy tuổi đã là võ Trạng Nguyên, mười tám tuổi lãnh binh

xuất chinh Mạc Bắc, lấy ít địch nhiều, đánh bại quân Hồ, là thiếu niên

anh hùng. Hai năm này, Cố lão tướng quân vì tôi luyện hắn, đã cho hắn

đóng ở biên lộ ra ngoài thành. Đại khái còn nửa năm nữa mới khải hoàn

hồi kinh thì xảy ra chuyện đau lòng. Lúc trước vị hôn thê thanh mai trúc mã, thiên kim Tần hầu phủ trên đường tới thăm hắn, gặp nạn bỏ mình ở

huyện ngoại chúng ta, làm cho vị tướng quân thiếu niên này rất thương

tâm. Ngọc Nương ngày thường xướng từ khúc, đều có chút ý tứ phong hoa

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!