Nhiều lần truy vấn mà không có kết quả, Tần Châu Ngọc bắt đầu cảm
thấy chủ ý gạo nấu thành cơm này quả nhiên là vô dụng, hơn nữa không có khả năng dùng lại —— bởi vì Tử thư sinh hiện tại chỉ cần nàng nhất tới
gần, liền như lâm đại địch, cách nàng ít nhất nửa trượng. Hắn sợ nàng
lại ăn hắn.
Nàng thật xem thường, chỉ muốn gào lên với hắn: có nhầm hay không, bổn cô nương mới là chịu thiệt đấy nhé.
Tần Châu Ngọc cảm thấy chính mình là câm điếc ăn hoàng liên.
Nàng đem lửa giận phát tiết vào kẻ khởi xướng, Hứa lão đầu trên
đầu. Hứa lão đầu không cho là đúng, sờ sờ râu lắc đầu:
"Ai, không thể tưởng được Tử thư sinh là loại ăn xong không phụ trách, tác phong bại hoại." Sau đó hảo tâm đề nghị:
"Nếu nói như vậy, không bằng đổi cái phương pháp khác?"
Bởi vì nấu cơm thất bại, tín nhiệm với Hứa lão đầu trong lòng Tần
Châu Ngọc giảm giá cực kỳ thấp, bất quá rốt cuộc không cam lòng, làmngựa chết còn hơn làm ngựa sống, không tình nguyện nghiêng tai nghe hắn:Biện pháp gì?
Hứa lão đầu nghiêm mặt, khụ hai tiếng:
"Cái kia... chẳng lẽ ngươi không muốn tìm người dựa vào sao? Tử tú tài không đáng tin, không bằng ta đi giúp ngươi tìm bà mối, tìm người gả cho, như vậy về sau không cần lo lắng."
(Cố Chi ưu: không cần lo lắng)
Ta mới không cần. Tần Châu Ngọc không hề nghĩ ngợi, theo bản năng liền đập bàn phản bác.
Vì sao?Hứa lão đầu tỏ vẻ khó hiểu
"Dù sao đều là lập gia đình, tại sao ngươi gả cho tử tú tài thì được, gả người khác lại không được. Nói không chừng còn có thể tìm được người tốt hơn Tử tú tài đấy."
Tần Châu Ngọc hung hăng, chán ghét phủ quyết:
"Không được chính là không được. Lão nhân người chỉ biết đưa ra chủ ýngu ngốc, ta không bao giờ nữa nghe theo người nữa. Còn có cái gì mà đi đường tắt bằng rượu, một chút tác dụng đều không có, chỉ toàn hại người thôi!"
Đối với sự chán ghét của nàng, Hứa lão đầu không cho là đúng, chỉ ý tứ cười cười.
Lần này nấu cơm chưa chưa thành, Tần Châu Ngọc cảm giác sâu sắc
được nguy cơ trước nay chưa từng có —— Đông Sinh bắt đầu cố ý vô tình
gây chuyện với nàng, thậm chí ngay cả khi nói chuyện, ánh mắt cũng không để ý tới nàng.
Mà cùng lúc đó, tần suất Thẩm Xuân Hoa xuất hiện ngày càng thường
xuyên. Trong miệng nàng, Tống tiên sinh sớm biến thành Đông Sinh ca. Mà
Đông Sinh cũng thăng cấp cho nàng từ Thẩm cô nương lên thành Xuân Hoa.
Hàng xóm láng giềng, mọi người nhìn hai người họ, trong ánh mắt
đều giấu không được sự vui sướng, giống như Thẩm Xuân Hoa cùng phu tử
Tống Đông Sinh đã thành một đôi, mà bọn họ lại thật xứng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!