Chương 1302: Nhà, nước, thiên hạ

Rét đậm phủ xuống thủ đô, lúc này tình huống khá ác liệt, Trương Thanh Vân phải xuống tuyến dưới thị sát thăm viếng.

Hằng năm bảo đảm nhiệm vụ vào mùa đông là rất quan trọng, đặc biệt là thời tiết rét đậm, nhiệt độ thấp, tất cả các đồng chí trên nhiều chuyện tuyến bảo vệ đều rất vất vả, vì vậy cần phải an ủi từng chiến tuyến.

Ngoài vấn đề đó, mỗi năm mùa đông đến, cửa ải cuối năm đến, những tầng lớp nhân dân ở tầng thấp nhất và khó khăn nhất sẽ phát sinh những vấn đề cực kỳ nghiêm trọng. Trương Thanh Vân là bí thư thị ủy thủ đô, hầu như mỗi năm hắn đều phải đích thân làm công tác này, năm nay cũng không ngoại lệ.

Bây giờ lãnh đạo đảng ủy chính quyền ở thủ đô, Trương Thanh Vân nắm đảng ủy, Kim Diệu nắm công tác chính quyền, hai người đều là quan viên phái Kinh Tân, cũng vì vậy mà các thế lực khắp nơi ở thủ đô tạo nên hàng loạt tin đồn.

Ví dụ như gần đây những tin đồn này ngày càng sâu sắc, giống như Trương Thanh Vân có bất kỳ hành động gì cũng đủ làm ồn ào.

Đáng lý ra ý của Kim Diệu là gần đây Trương Thanh Vân nên giảm bớt những tình huống xuất hiện trước mặt công chúng, đỡ để người ta nắm lấy vấn đề này nói này nọ, cái gì mà mài gươm lâm trận. v. v. Trương Thanh Vân cũng chỉ cười nhạt với những lời nói như vậy, nhiều năm nay hắn không công tác vì hình thức, không thể vì người khác mà thay đổi tác phong.

Vì vậy công tác của hắn vẫn được nắm chắc, dù người ta có nói hắn ra vẻ thì làm sao? Trương Thanh Vân là người làm việc vàng thật không sợ lửa, không lo lắng sợ hãi người ta nói này nọ sau lưng, đến cấp bậc này hắn đã sớm quen với những lời nói vô căn cứ của đám người rãnh rổi.

Ngày hôm nay Trương Thanh Vân đến thăm viếng nhân dân quận Tây Thành, hắn tọa đàm với nhân dân, bầu không khí cực kỳ hòa hợp. Đến giữa trưa thì quận ủy sắp xếp cơm công tác, khi dùng cơm thì Trương Thanh Vân nhận được tin tức của thư ký.

- Bí thư tỉnh ủy Tây Nam Túc Nhất Tiêu về thủ đô.

Tin tức này không dài nhưng có giá trị rất lớn, Hồng Tiểu Ba biết rõ tin tức này, hơn nữa còn nói cho Trương Thanh Vân biết trước tiên, điều này cũng nói rõ các phương thế lực ở thủ đô rất quan tâm đến tin tức này.

Túc Nhất Tiêu về thủ đô báo cáo công tác, nhưng thời điểm này trung ương cho hắn về báo cáo công tác thì quá mẫn cảm, điều này không khỏi làm người ta nghĩ đến những vấn đề khác. Phải biết rằng bây giờ sắp đến đại hội đảng, chỉ còn vài tháng nữa mà thôi, bây giờ thái độ của trung ương vẫn chưa rõ ràng.

Dựa theo những suy đoán thông thường thì chậm nhất là cuối năm nay nhân tuyển sẽ phải được quyết định, đồng thời lúc này là thời điểm tốt nhất để người trong cuộc trao đổi với tổ chức, các công tác sắp kéo màn che. Lần này Túc Nhất Tiêu về thủ đô, mười phần là nói chuyện với trung ương.

Trương Thanh Vân thầm gật đầu, hắn cũng rất thừa nhận khả năng của phán đoán này. Trương Thanh Vân trước nay luôn cực kỳ thừa nhận Túc Nhất Tiêu, hai người quen biết nhau tương đối lâu, có thể nói là hiểu rõ và tán thưởng lẫn nhau.

Trương Thanh Vân cũng rất vui sướng vì Túc Nhất Tiêu được tiến vào danh sách trung ương. Khi còn đang dùng cơm trưa thì Hồng Tiểu Ba đi đến nói:

- Bí thư, anh có điện thoại. Hồng Tiểu Ba cố gắng hạ thấp âm thanh:

- Là điện thoại của bí thư tỉnh ủy Tây Nam.

Trương Thanh Vân gật đầu, hắn nhận điện thoại rồi đến phòng nghỉ nói:

- Anh Túc à?

- Đồng chí Thanh Vân, tôi vất vả lắm mới về thủ đô được một chuyến, anh là đại đầu xà phải cho tôi vài phần mặt mũi, ai cũng nói tính tình của bí thư Trương rất khó chịu, không dễ chừa mặt nhau, hôm nay tôi cũng không tin, vì vậy mới điện thoại đến.

- Có thể cho tôi chút thời gian cấp bách được không, đến khách sạn Tây Nam, chúng ta cũng vừa lúc lâu rồi không gặp. Túc Nhất Tiêu ở bên kia dùng ngôn từ rất cởi mở, ăn nói sắc bén. Trương Thanh Vân nhíu mày nói:

- Anh Túc, anh về thủ đô là có chuyện lớn gì? Sao có thể nhàn hạ thoải mái hẹn gặp mặt nhau?

Anh thành thật khai báo đi, anh có ý đồ gì?

- Thanh Vân, lời này của cậu sao có mùi vị giống như những lời suy đoán ở bên ngoài vậy? Tôi nói thật với cậu, hôm nay tôi hẹn cậu bao gồm cả công và tư, cậu không thể không đến. Túc Nhất Tiêu di chuyển chủ đề:

- Tôi biết rõ bí thư Trương của chúng ta ngày đi ngàn dặm, chương trình sắp xếp rất dày, nhưng dù dày thế nào thì hôm nay cậu cũng không được sai lầm.

- Anh như vậy làm người ta cảm thấy khó chịu, vừa rồi anh còn nói toi là địa đầu xà, tôi thấy anh rõ ràng là mãnh long quá giang còn mạnh mẽ hơn cả địa đầu xà. Trương Thanh Vân cười nói, hắn trầm ngâm một chút, sau đó thở ra một hơi nói:

- Được rồi, chương trình buổi chiều sẽ hủy, tôi sẽ đến gặp mãnh long quá giang. Túc Nhất Tiêu hẹn ngày gặp mặt Trương Thanh Vân, tuy hắn nói bằng giọng điệu rất nhẹ nhàng nhưng hành trình lại giữ bí mật cao độ.

Khi Trương Thanh Vân đến khách sạn Tây Nam thì chợt phát hiện bãi đậu xe được áp dụng chế độ quản chế. Khu Túc Nhất Tiêu ở lại cũng được cảnh vệ canh gác, từng tầng phòng hộ, dù là ruồi muỗi cũng khó vào.

Trương Thanh Vân đến rất ẩn nhẫn, Túc Nhất Tiêu tự mình xuống bãi đậu xen nghênh đón, hai người bắt tay rất căng, Túc Nhất Tiêu nói:

- Anh thấy tôi ở đây chưa? Đúng là không có biện pháp, dù muốn ngủ cũng phải cảnh giác. Vì như vậy mà người ta nói tôi sớm được hưởng thụ đãi ngộ của lãnh đạo quốc gia.

- Những lời nói nhảm không ảnh hưởng toàn cục, không cần quá cố kỵ. Trương Thanh Vân thản nhiên nói. Hai người cười cười nói, cả hai sóng bước về phía thang máy, đi vào khách sạn, cả hai đều cởi áo khoác ngoài, nhìn qua có vẻ rất linh hoạt. Hai người đưa mắt nhìn nhau, Túc Nhất Tiêu nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!