Sau khi cô nói xong câu đó, phòng ngủ trầm mặc trong chốc lát.
Rất nhanh sau đó, tiếng gõ cửa vang lên, Tống Gia Mạt cười cười: "Còn thất thần làm gì, có người tìm kìa."
"À à," Lúc này Tiểu Dương mới phản ứng lại, "Tớ đi mở cửa."
Lần này là chuyển phát nhanh, người nhận là Tống Gia Mạt.
Đèn đã sửa xong, Tống Gia Mạt cúi đầu mở ra, lấy ra một hộp quà sáng màu.
Bên trên là logo Beluga, bên trong là một quyển sổ tay, xung quanh là mấy món đồ nhỏ.
Cẩu Kỷ: "Đây là cái gì?"
"Có phải là quà của Beluga FM tặng cho những chủ kênh radio đã ký hợp đồng không? Tớ thấy có mấy người cũng đăng lên trang chủ." Tiểu Dương nói, "Nhưng mà hình như của Mạt Mạt không giống của bọn họ cho lắm…"
Tống Gia Mạt cũng có hơi thất thần.
Sáng nay shipper gọi điện thoại tới hỏi cô có nhà không, cô tưởng rằng Doãn Băng Lộ gửi đồ ăn vặt đến nên sửa lại thành địa chỉ trường học, không nghĩ tới thế mà là đồ của Beluga.
Tiểu Dương hỏi cô: "Cậu ký mấy năm thế?"
"Bốn năm rưỡi."
"Vậy chắc là vì thời gian lâu hơn nên quà cũng không giống, mấy người tớ theo dõi đều chỉ ký một năm thôi."
Tiểu Dương nói: "Cũng có thể là tùy vào mức độ nổi tiếng, lượng fan của cậu gấp bọn họ đến mấy lần."
"Có thì nhận là được rồi," Tống Gia Mạt cười cười, "Tặng gì cũng là thành ý."
Tiểu Dương gật đầu: "Phúc lợi của Beluga tốt thật đấy, ngày lễ ngày Tết cũng thường gửi quà, thi thoảng còn gửi bánh trung thu rồi bánh bao các thứ."
Cẩu Kỷ: "Tốt vậy á? Vậy tớ cũng đi đăng ký làm chủ kênh radio là được nhận rồi đúng không?"
"Cậu tưởng dễ xơi lắm hả? Yêu cầu của bọn họ cao lắm…"
Tiểu Dương và Cẩu Kỷ sôi nổi thảo luận về chuyện hợp đồng, Tống Gia Mạt ngồi trước bàn, cẩn thận xem xét món quà này.
Trang đầu tiên của quyển sổ tay có kẹp một chiếc bookmark.
Bên trên vẽ một chiếc răng khôn.
Cô nhớ rõ, trong một buổi livestream cách đây không lâu, có người nhắc đến đề tài mối tình đầu, ai cũng phải nói qua một chút xem với bản thân mình, mối tình đầu là sự tồn tại như thế nào.
Khi ấy, cô trả lời là răng khôn.
Giống chiếc răng khôn đầu tiên mọc ra ở tuổi dậy thì, khi mới nhú thì đau, mà khi mọc xong rồi vừa chắc vừa thừa.
Nhổ sẽ đau, không nhổ cũng sẽ đau.Đầu tháng mười, Melbourne ở Nam bán cầu, 6 giờ tối.
Trần Tứ vừa đeo tai nghe lên thì thấy bạn cùng phòng đẩy cửa ra, kèm theo đó là vài tiếng sủa dữ dằn.
Bạn cùng phòng còn đang thấy khó hiểu: "Sao con chó này mãi mà không thân được thế, đã một năm rồi mà nhìn thấy tôi vẫn sủa, chưa thấy con Labrador nào hung dữ như vậy."
"Tứ, lại đang nghe radio đấy à? Tôi nói này, 6 giờ ngày nào ông cũng cầm điện thoại nghe cái đó, không biết đang nghe gì mà vui thế?"
"Radio không phải là thứ chỉ có người già mới thích nghe à? Ông không yêu đương với mấy cô em tóc vàng mắt xanh nóng bỏng mà xu hướng tình dục lại là cái đài phát thanh à?"
"Mọe! Tầng trên lại nướng bánh nướng xốp rồi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!