Lý Nãi Ấu nhận ra rằng cứ tiếp tục như thế này cũng không phải cách hay, ngược lại sẽ chỉ khiến Quan Bái hiểu lầm về cậu càng lúc càng lớn.
Việc cậu phải làm lúc này không phải là nhấn mạnh mình có giàu hay không mà phải nhanh nhanh khiến Quan Bái khám phá những điểm tốt ở con người mình.
Cuối tuần không cần livestream, sau khi Lý Nãi Ấu hắt xì hơi lần thứ mười ba trong vòng một buổi sáng, Quan Bái dứt khoát mang Lý Nãi Ấu đi trung tâm thương mại.
"Chúng ta bây giờ đang hẹn hò đúng không?"
Trên đường đi Lý Nãi Ấu vô cùng buồn bã truy hỏi Quan Bái: "…Nếu chúng mình đang nói chuyện yêu đương, nếu chúng mình đã là người yêu thì có phải bây giờ nên nắm tay nhau không? Sao anh không…"
Quan Bái: "…Tổ tông ơi, anh đang lái xe."
Nếu mức độ hạnh phúc của một người khi đi mua sắm là mười thì mức độ hạnh phúc của Lý Nãi Ấu khi đi mua sắm với Quan Bái là khoảng một trăm.
Nhất là khi thân phận hiện tại của Quan Bái là bạn trai của mình thì mức độ hạnh phúc của Lý Nãi Ấu đại khái lớn gấp trăm lần.
Hai người dừng xe, còn chưa kịp lên thang máy thì đột nhiên Lý Nãi Ấu bị quán cà phê mèo ở tầng một thu hút không thể nhấc nổi chân.
Cậu ngồi xổm ở cửa sổ sát đất của quán cà phê, hai tay dán vào tấm thủy tinh, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào đám mèo con bên trọng.
"Anh nhìn nè, con Quýt Quýt này hình như rất thích con Bạch Bạch."
Lý Nãi Ấu hưng phấn cách một tấm thủy tinh chỉ cho Quan Bái thấy, "Nó đang cho con Bạch Bạch liếm lông, nhất định làm muốn làm đối tượng của nó—"
Quan Bái nhìn hai cái mông của hai chú mèo mà Lý Nãi Ấu chỉ.
"Đây là hai con đực." Quan Bái nói.
"Ồ." Lý Nãi Ấu vẫn hưng phấn như cũ, "Vậy thì nó làm đổi tượng của Bạch Bạch."
Quan Bái cảm thấy người này giống như vô cùng thích tất cả những thứ có sự sống.
Lúc trước quay chương trình tạp kỹ, Lý Nãi Ấu có thể nhìn vào bể cá ở tầng một của khách sạn trong một tiếng đồng hồ liền. Hai ngày trước cậu còn sử dụng một hộp các tông để tự làm một chiếc tủ đựng quần áo bốn mùa cho Thúy Cúc.
Ngay cả lúc uống say rồi trong đầu vẫn muốn chăm sóc con rùa.
Đôi mắt của Quan Bái rơi xuống mái tóc nâu bồng bềnh của thiếu niên, trong phút chốc trái tim anh trở nên vô cùng mềm mại.
"Em thích động vậy nhỏ đến vậy à?" Quan Bái hỏi.
"Ừm." Lý Nãi Ấu mê mẩn, "Chỉ cần không phải là côn trùng và ếch xanh thì em thích hết."
Lý Nãi Ấu đưa mắt nhìn theo con mèo đang đi lòng vòng, một lúc sau lại nói thêm, "—Chẳng qua thích nhất thì là anh rồi."
Quan Bái sau lưng im lặng hồi lâu không lên tiếng. Lý Nãi Ấu trông mong nhìn hai con mèo uốn éo cái mông đi xa mới lưu luyến không rời rũ mắt, nói: "Đi thôi anh."
Lý Nãi Ấu xoay người lại phát hiện người yêu sau lưng mình đã không thấy đâu. Cậu đưa mắt nhìn thì phát hiện Quan Bái đang đứng ở cửa quán cà phê mèo nói với nhân viên phục vụ số lượng người vào.
Bắt đầu ánh mắt mơ màng của Lý Nãi Ấu, Quan Bái mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng: "Đi bộ hơi mệt, chúng ta vào nghỉ một chút đi."
Lý Nãi Ấu sững sờ một lúc, lộ ra chiếc răng nanh vui vẻ ừm một tiếng.
Lý Nãi Ấu cảm thấy bây giờ là một cơ hội tốt để thể hiện sự quyến rũ của bản thân.
Cậu quyết định thể hiện trình độ được các loại động vật nhỏ hoan nghênh của mình, để Quan Bái thấy rằng mình còn có những ưu điểm khác ngoài "cần cù chăm lo việc nhà".
Lý Nãi Ấu nhiệt tình cúi người xuống vừa định đến gần mèo con dưới chân mình thì con mèo xanh kia đã tàn nhẫn lướt qua ngón tay cậu, không thèm thương tiếc nhảy lên ổ bí đỏ trong góc.
Ngược lại, tình huống bên phía Quan Bái lại hoàn toàn khác. Anh chỉ là khoanh chân ngồi im trên ghế sô pha thì ngay sau đó một con Ragdoll ngoan ngoãn tiến đến ngoạm ống quần của anh. Sau đó có một con mèo cam béo ủm nhảy lên đầu gối của Quan Bái, ý đồ muốn chui vào lồng ngực anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!