Chương 23: Anh Cảm Thấy Em Nghèo Hả?

Tay trái thiếu niên cầm một chiếc vali, vai phải treo một cái hộp đàn nhị, sau lưng là một cái ba lô nho nhỏ, đứng trước cửa nhà Quan Bái với vẻ mặt mong đợi.

Nhìn thấy Quan Bái, đôi mắt nâu xinh đẹp của Lý Nãi Ấu lập tức sáng lên. Cậu cong cong đôi mắt dịu dàng ngoan ngoãn như lấy lòng lèm theo một câu nói mạnh mẽ đã được khắc sâu vào trong DNA: "Xin chào."

Quan Bái trầm mặc khoảng ba giây, nghiêng người ra hiệu cho cậu đi vào.

Lý Nãi Ấu xách chiếc vali nhỏ của mình vui vẻ bước vào cửa.

Thật ra cậu đã do dự rất lâu rồi mới đến đây, cuối cùng lại không mang theo toàn bộ hành lý của mình bởi vì bây giờ thân phận của cậu là khách thuê nhà, cậu sợ mình sẽ chiếm quá nhiều diện tích trong nhà của Quan Bái.

Thế là Lý Nãi Ấu đã trả toàn bộ tiền thuê phòng khách sạn để coi như phòng chứa đồ rồi xách chiếc vali đơn giản của mình hí há hí hửng đến nhà Quan Bái.

Rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên cậu đến đây nhưng lần sau khi vào cửa Lý Nãi Ấu đột nhiên có chút khó xử. Đầu tiên cậu thận trọng đặt hành lý dựa vào tường sau đó cúi đầu nhìn chằm chằm vào mũi chân không nói tiếng nào.

Thúy Cúc lon ton chạy đến, tò mò hít hà mùi thơm trên người Lý Nãi Ấu.

Lý Nãi Ấu đứng bên cạnh ghế sô pha lưỡng lự một chặp sau đó rụt rè ngẩng mặt lên nhìn Quan Bái, cẩn thận dò hỏi: "Em có thể ngồi xuống không?"

"…?"

Quan Bái chậm rãi đánh một cái dấu chấm hỏi: "Xin hỏi ngài đã ngồi trên đấy bao nhiêu lần rồi?"

Lý Nãi Ấu ngại ngùng cười hehe.

Sau khi Lý Nãi Ấu ngồi xuống, Quan Bái tự mình quay trở lại phòng bếp. Gần đây anh trở nên nghiện uống sữa đậu nành. Thức uống thơm ngon làm từ đậu này đang dần dần vượt qua qua trà nóng trong lòng Quan Bái.

Ngay khi Quan Bái vừa đổ sữa đậu nành nóng vào ly thì nhìn thấy Lý Nãi Ấu đang ngồi trong phòng khách lén lén lút lút thò đầu ra nhìn chằm chằm vào anh với vẻ mặt cực kì mong đợi.

"…Muốn uống thì lấy ly lại đây." Quan Bái nói.

Đôi mắt Lý Nãi Ấu lập tức sáng rực. Cậu tung tăng đi tới bên tủ lấy chiếc ly tai mèo nhỏ chuyên dùng của mình ngoan ngoãn đi nhận sữa đậu nành.

Hôm nay Quan Bái làm khá nhiều, rót cho Lý Nãi Ấu một ly đầy lập tức nghe thấy thiếu niên bên cạnh thì thầm một câu: "Cảm ơn ca ca."

Quan Bái muốn nói lại thôi.

Anh không nói được là không đúng chỗ nào thế là cũng không đáp lại, quay người đi xử lí bã đậu nành.

Lý Nãi Ấu cũng không rời đi, đứng ở bên cạnh chờ Quan Bái.

Đầu tiên là cậu ừng ừng ừng ực uống hết ly sữa, liếm môi một cái rồi ấp a ấp úng thò thụt trong cái balo phía sau một hồi, cuối cùng lấy ra một sấp nam châm gắn tủ lạnh bé bé xinh xinh.

Lý Nãi Ấu cẩn thận mở gói giấy gói ra, cầm một đống nam châm trong lòng bàn tay, ngẩng mặt lên nhìn Quan Bái: "Đây là đồ em mua trên mạng. Bộ Squirtle đã bán hết rồi, em chỉ tìm được Bulbasaur thôi nhưng mà cũng đáng yêu lắm."

"Đây là món quà nho nhỏ."

Lý Nãi Ấu nghiêm túc dán một nam châm lên tủ lạnh rồi lại nhìn Quan Bái, vô cùng chân thành tha thiết nói, "Cảm ơn anh."

Bởi vì bản thân Quan Bái cũng thích nấu ăn cho nên lúc mua tủ lạnh cũng chọn loại rất lớn, phong cách tối giản "lạnh lùng".

—Nhưng mà lúc này, cái tủ lạnh "lạnh lùng" này bị Lý Nãi Ấu dán năm, sáu cái nam châm con ếch đủ loại thần thái khác nhau, có con trưởng thành, có con chưa tiến hóa, có con thì đang ngủ, thậm chí có con còn cầm micro đang hát có thể nói là nhìn sao cũng vô cùng buồn cười.

Quan Bái trầm ngâm một lúc, cuối cùng cũng hiểu người này đang làm cái gì.

"Đừng khách khí."

Quan Bái bình tĩnh mở miệng: "Chúng ta là quan hệ thuê nhà bình thường, đôi bên cùng có lợi. Tôi không làm gì khác, cậu không cần cảm thấy thiếu nợ tôi."

Lý Nãi Ấu đã lo sợ bất an từ lúc vào cửa cho tới tận bây giờ, nghe Quan Bái nói như vậy lập tức cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!