Chương 14: (Vô Đề)

Mới mười hai giờ trưa, lớp học đã đông nghẹt người. Những dây kim tuyến nhiều màu vắt lơ lửng ngang trần phòng khiến lớp học rực rỡ hẳn lên. Từng tốp học sinh chia nhau làm nốt những công việc cuối cùng dưới sự "chỉ đạo" của Hoàng Hòa. Tốp lau sàn. Tốp khuân bàn ghế.

Tốp dượt văn nghệ. Buổi liên hoan cuối năm chưa bắt đầu mà không khí đã nhộn nhịp, huyên náo như hội chợ tết.

Xuyến, Thục và Cúc Hương được phân công trang hoàng bức vách cuối lớp. Những bông hoa giấy đã được cắt sẵn. Cúc Hương đứng dưới đất bôi hồ.

Thục và Xuyến leo lên ghế kiễng chân dán.

- Tiếc quá hén, Xuyến?

- Cúc Hương đột ngột lên tiếng.

- Chuyện gì vậy?

- Chuyện Phán củi ấy mà!

- Cúc Hương chép miệng

- Hắn bỏ về làm bữa nay tụi mình mất vui.

- Ừ.

Xuyến đáp, cố làm ra vẻ hờ hững. Nó không muốn nhắc tới Phán củi, sợ Thục buồn, dù nó không hiểu tại sao Thục lại buồn vì sự ra đi của Phán đến như thế.

Chia tay với một người bạn tốt như Phán, nó cũng buồn. Nhưng nó đâu có "mít ướt

"như Thục. Cúc Hương không hiểu ý Xuyến, nó tiếp tục oang oang: - Phán củi kể ra cũng chơi được đấy chứ? Xuyến lại"ừ

"chiếu lệ. Cúc Hương lại xuýt xoa: - Nếu biết sự thể như vậy, ngay từ đầu năm tụi mình"gả

"con Thục cho Phán củi quách, khỏi Phong Khê Phong Khiếc lôi thôi. Cúc Hương định ngoác miệng nói tiếp thì Xuyến bỗng"suỵt

"khẽ. Từ giữa lớp, Hoàng Hòa đang chậm rãi tiến về phía ba cô gái. Xuyến và Thục vội vàng nhảy xuống khỏi ghế. Cúc Hương rít qua kẽ răng: - Chuột lại dẫn xác vào miệng mèo. Lần này mày để tao"trị

"hắn cho, Xuyến! Cúc Hương nói vừa dứt câu thì Hoàng Hòa cũng vừa trờ tới. Nó liền quay ngoắt người lại, giọng lạnh như... cà rem ở trong thùng: - Đi đâu vậy? - Tui cần gặp các bạn một chút! - Hay lắm! - Cúc Hương hừ mũi - Tụi này cũng đang cần gặp bạn đây! Rồi không để cho Hoàng Hòa kịp nói thêm tiếng nào, Cúc Hương"độp

"luôn: - Bạn thuộc dòng dõi"con ma nhà họ Hứa

"phải không? - Cúc Hương nói gì vậy? - Hoàng Hòa bất giác thối lui một bước. Cúc Hương sấn tới: - Nếu không, tại sao hẹn gặp với tụi này, cuối cùng bạn lại"xù

"? - Tui hẹn gặp các bạn hồi nào? - Hoàng Hòa ngơ ngác. Cúc Hương hất mặt: - Vậy chứ chiều hôm kia ai chạy ngang hồ Con Rùa? Hoàng Hòa nhíu mày: - Chiều hôm kia hả? Ừ, ừ... tui có chạy ngang qua đó... - Bạn chạy ngang đó chi vậy? - Xuyến vọt hỏi. Hoàng Hòa bứt tai: - Thì tui có công chuyện phải đi ngang đó chứ chi! Sao các bạn hỏi gì kỳ cục vậy? Xuyến khẽ đưa mắt hội ý với Cúc Hương rồi quay nhìn Hoàng Hòa, gằn từng tiếng: - Nếu vậy thì ai viết giấy cho tụi này hẹn sẽ đến hồ Con Rùa gặp mặt? Xuyến cố làm mặt"ngầu

"nhưng bụng vẫn đinh ninh Hoàng Hòa sẽ tiếp tục chối quanh. Không ngờ Xuyến vừa hỏi xong, Hoàng Hòa bỗng sáng mắt lên: - À, hóa ra anh chàng Phong Khê hẹn với các bạn phải không? Cúc Hương"xì" một tiếng:

- Chứ còn ai vô đây nữa! Bạn viết giấy cho tụi này chẳng lẽ bạn không biết!

- Trời đất, đến bây giờ mà các bạn vẫn nghĩ tui là Phong Khê hả?

Vừa nói, Hoàng Hòa vừa thò tay vào túi áo lôi ra một phong thư chìa trước mặt Xuyến:

- Các bạn đọc lá thư này đi! Thư gửi ấy bạn đó!

Xuyến trố mắt:

- Thư của ai vậy?

- Thì của anh chàng Phong Khê chứ của ai!

Cả ba cô gái lập tức chụm đầu lại. Xuyến nhanh nhẹn bóc phong bì. Một tờ giấy đặc chữ rơi ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!