– Không, anh chỉ kỳ quái, đám người bọn họ làm thế nào lại chạy tới nữa?
– Bọn họ hả? Nghe nói em ở ngoài bị bắt nạt liền lén lút chạy tới. Thế nào? Sau này có đánh nhau có thể đưa em theo không?
– Ngừng! Chẳng phải mẹ em nói không để em đánh nhau với người khác sao?
– Ha ha, anh là bạn trai của em rồi, anh đánh nhau sao em có thể phủi tay mặc kệ chứ?
Sở Thiên Thư mỉm cười:
– Ha ha, em lại còn tự lừa mình, còn tưởng thật à?
Ninh Hinh bĩu môi:
– Haizz, nghe khẩu khí của anh, giống như làm bạn trai của em là ủy khuất lắm đấy.
– Được rồi, được rồi, tốt lắm, anh rất vinh hạnh, vậy được chưa?
– Hừ, giả tạo quá, muốn lừa em đúng không?
– Xem ra em không chỉ rất xinh đẹp mà còn thông minh sắc sảo.
Ninh Hinh cười, nói:
– Vậy tại sao anh còn không chịu để cho em làm bạn gái của anh?
– Anh nói này Ninh công chúa, sao em cứng đầu thế nhỉ?
Sở Thiên Thư không có cách nào khác, đành cười, chỉ vào đám người Mã Lực nói.
– Em có thể tha cho anh không? Nếu anh làm bạn trai của em thì bọn họ nhất định sẽ xơi tái anh mất.
– Hừ, bọn họ dám?
Ninh Hinh mặt giương lên, dương dương đắc ý đứng lên.
Tiểu Cường thấy vậy, lớn tiếng nói:
– Haizz, Ninh công chúa, hai người ôm ôm ấp ấp nói gì đó?
Mã Lực cũng đi tới, nói:
– Công chúa, trở về đi, trễ rồi, muốn bị đánh đòn thật sao?
Thật thú vị!
Ninh Hinh rất đắc ý giới thiệu bạn của cô cho Sở Thiên Thư, bọn họ đều xuất thân quân khu đại viện, Mã Lực, Tiểu Cường, Thiết Đản, còn có Địa Lôi.
Mã Lực là một quân nhân dũng mãnh, tham mưu của phân khu quân Thanh Nguyên, tuổi trẻ thì đã đeo quân hàm thiếu tá rồi. Tiểu Cường cấp bậc thì nhỏ hơn, là con trai của Phó tham mưu trưởng phân khu, Thiết Đản và Địa Lôi đều cũng xuất thân từ quan quân thế gia.
Giới thiệu xong rồi, Vệ Thế Kiệt nói:
– Đi thôi, anh đưa em trở về, nếu không mẹ em lại sốt ruột.
Mã Lực nói:
– Lão Vệ, Ninh công chúa giao cho bọn tôi, cậu còn không yên tâm à?
Vệ Thế Kiệt nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!