Chương 16: Kinh hoàng lúc nửa đêm

Nhìn kỹ lại thì thấy đâu có phải là Âu Dương Mỹ Mỹ mà chỉ thấy một nữ cảnh sát trẻ trung đang dùng dùi cui chỉ vào mặt hắn, một tay cô ta ghì chặt vai hắn. Vì thân người cô ta ngay trước mắt, Sở Thiên Thư vừa liếc mắt đã nhìn thấy áo lót của nữ cảnh sát đó giống hệt của Lưu Xuân Na.

Đằng sau cô ta còn có hai cảnh sát trẻ mặt búng ra sữa đang nhìn chằm chằm vào Sở Thiên Thư và Lưu Xuân Na ở trên giường.

Thật là củ chuối!

Vừa rồi lăn lộn với Âu Dương Mỹ Mỹ chẳng qua chỉ là một giấc mơ.

Tiếng kêu chói tai đó là từ Lưu Xuân Na.

Còn tiếng thét lanh lảnh kia là của nữ cảnh sát đó.

Lưu Xuân Na bị tiếng thét lanh lảnh đó làm cho hoảng sợ, kéo chăn về phía cằm, con mắt ánh lên nỗi sợ hãi.

– Các người làm gì đó?

Sở Thiên Thư vẫn chưa tỉnh giấc mơ.

Hắn thầm nghĩ chẳng qua chỉ là ảo mộng khiếm nhã với nữ cấp trên, có cần phải ra quân ồ ạt thế không? Nếu như vào đúng lúc cao trào bị bọn họ gào to như thế thì nói không chừng hạnh phúc nửa đời còn lại chắc sẽ bị hủy trong chốc lát mất.

Có nhầm lẫn gì đó chăng?

Nữ cảnh sát nhìn Sở Thiên Thư và Lưu Xuân Na bằng ánh mắt nghi hoặc, dường như cũng có chút cảm thấy không đúng lắm nên thu súng lại, vẻ lạnh tanh trên khuôn mặt vẫn chưa hết.

Không được!

Khó khăn lắm mới dẫn đội được một lần, giữ chặt một nam một nữ ở trên giường, còn chưa hỏi câu nào đã nói sai rồi. Trước mặt hai cảnh sát kiến tập, cũng thật là mất mặt quá? Nữ cảnh sát nghĩ lại, đưa ra quyết định. Dù là sai rồi vẫn đành phải đâm lao theo lao đã rồi tính sau.

Nữ cảnh sát dùng giọng điệu thi hành công vụ nói: – Chúng tôi đang thi hành công vụ. Các anh chị hãy phối hợp.

Lúc này Sở Thiên Thư mới nhìn rõ.

Nữ cảnh sát này thoạt nhìn chừng 24,25 tuổi, dáng cao gầy, trên mặt có hai má lúm đồng tiền nhỏ, đôi môi cong, mái tóc ngắn dưới chiếc mũ cảnh sát, có vẻ gọn gàng, đôi mắt long lanh toát lên nét uy nghiêm đặc biệt.

Khiến người ta chú ý nhất là bộ ngực đồ sộ cao ngất được ôm chặt bởi bộ đồng phục cảnh sát.

Động tác nữ cảnh sát thu lại chiếc dùi cui khiến cho Sở Thiên Thư bình tĩnh lại. Các cô này đã nhầm đối tượng rồi.

Sở Thiên Thư nhìn thấy Lưu Xuân Na đang run lên trong tấm chăn thì như phát điên, hắn cười lạnh nói: – Cảnh sát à, các cô thi hành công vụ đến cả giường của chúng tôi, còn muốn chúng tôi phải phối hợp như thế nào nữa? Lẽ nào còn muốn chúng tôi làm cho các cô xem sao?

Nữ cảnh sát tức giận đến đỏ bừng mặt, dưới dùi cui của cảnh sát mà còn dám đùa giỡn. Cái tên này thật đúng là lần đầu thấy.

Cô ta liền quyết định phải giết chết cái uy phong của Sở Thiên Thư.

– Bớt nói nhảm đi. Chúng tôi phải điều tra.

– Lục soát đi. Cô tới lục soát đi. Sở Thiên Thư gần như muốn nhảy dựng lên ở trên giường.

Nhưng hắn ý thức được rằng bản thân mình đang ở trần thì liền lập tức ôm chiếc chăn vào. Chiếc chăn rất mỏng, lại bị Lưu Xuân Na kéo lấy nên cái phần căng phồng ở dưới đó của Sở Thiên Thư, từ ngoài nhìn vào dường như có dấu hiệu đứng thẳng.

Nữ cảnh sát vừa thấy, không khỏi đỏ mặt, hét lên một tiếng: – Á, anh muốn làm gì?

Cảnh sát trẻ phía sau cho rằng Sở Thiên Thư muốn phản kháng thì liền lập tức dùng dùi cui chỉ vào hắn. Do trong phòng không gian tương đối nhỏ nên chiếc dùi cui chỉ cách hắn vài cm.

Lưu Xuân Na lại phát ra một tiếng kêu sợ hãi.

Sở Thiên Thư giơ hai tay lên, vì sợ chiếc dùi cui lạnh lùng của cảnh sát sẽ chọc vào chỗ phía dưới nên hắn hơi lui về sau một chút, nói: – Người anh em, đừng có làm loạn, làm hỏng rồi thì không đền nổi được đâu đó.

Cảnh sát trẻ không biết nên làm thế nào mới đúng, ánh mắt quay sang nhìn nữ cảnh sát.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!