Dạo gần đây Chu Yến Hồi phát hiện Tần Tống thật sự rất rất kỳ lạ. Là một kẻ thường ngày thích ồn ào, mà bây giờ, mỗi khi ra đường cũng mang gương mặt trầm lặng, nhìn thấy người đẹp cũng không có phản ứng gì.
Cái vẻ hà khắc kia cũng vượt qua cậu ba nổi tiếng núi băng nhà họ rồi.
"Nhóc sáu, khó chịu hả?", Chu Yến Hồi đưa anh một điếu dài nhỏ có bỏ thêm "thuốc".
"Không cần!", Tần Tống đập tay của Chu Yến Hồi: "Cậu cũng dùng ít đi, loại này dính nhiều cũng nghiện đó."
Chu Yến Hồi nhún nhún vai ra vẻ không sao, rút cho mình một điếu "Vậy thì cậu tám chuyện để tôi nâng tinh thần đi."
"Tám cái đầu cậu!", Chu Yến Hồi là bạn thân của Tần Tống lúc du học ở Anh, hai nhà cũng thân thiết nhiều đời, quan hệ không hề tầm thường.
"Được, không muốn nói đúng không? Anh đây không thèm nghe nữa. Giữ nghẹn họng cậu đi!". Chu Yến Hồi bắt tréo chân, ngúng nguẩy, nói giọng khích Tần Tống.
"Mẹ kiếp
"! Tần Tống vuốt mái tóc phiền não, thật sự không nhịn được nữa, phun ra khổ sở của mình:"Hồi à, hình như tôi … tiêu thật rồi."
Anh giang rộng hai tay hai chân, ngã trên ghế sa lon: "Cô gái kia… không giống như loại bình thường… Tôi biết cô ấy khác, tôi cũng không dám lấy tiền đè người… Không biết phải làm sao đây?
". Anh ủ rũ oán thán cho bạn tốt nghe. Mỗi đêm anh đều tỉnh giấc, cả tuần nay đều mơ thấy Tần Tang mấy lần, cả người túa mồ hôi lạnh, chẳng lẽ…. thích thật rồi sao? Cũng chẳng ra làm sao, chưa gặp được bao nhiêu lần, sao vẫn muốn cô ấy chứ?"Tôi khinh"! Chu Yến Hồi cười khinh bỉ, nói với Tần Tống: "Mẹ nó, loại phụ nữ thích giả bộ. Không thích tiền ư? Cậu dùng mấy trăm vạn, mấy trăm vạn ném vào. Tôi xem coi cô ta thích hay không thích!"
"Cô ấy thật không cần tiền. Tôi thấy. Hơn nữa, tôi không thể dùng tiền đi lăng nhục cô ấy!".
Chu Yến Hồi nhíu mày, định nói gì nữa thì cửa phòng bao mở ra, Lý Vi Nhiên và Dung Nam, Kỷ Nam cùng nhau đi vào.
Sau khi Chu Yến Hồi tiếp nhận công việc của nhà họ Chu, bởi vì quan hệ với Tần Tống, cho nên cũng quan hệ qua lại mật thiết với Lương thị, gần đây hai bên vừa hợp tác vụ án lớn, tối nay chính là Chu Yến Hồi mời khách, đãi bọn Dung Nham tới ăn mừng hợp tác thành công.
"Ồ, tới rồi, mọi người biết không? Cậu sáu lãng tử hào hoa, đánh đâu thắng đó nhà ta, rốt cuộc cũng gặp khó khăn rồi…"
"Mẹ kiếp, cậu muôn tìm người đánh à?
", Tần Tống nhào qua, bóp cổ của Chu Yến Hồi lắc lắc. Dung Nham ngồi xuống, rót rượu cho mình, bỏ thêm đá, uống một hớp, mở miệng trêu chọc:"Yến Hồi, cậu đừng để ý đến nó, nhóc sáu của chúng ta không kén ăn, lần đó cũng si, nhưng lại bò dậy nhanh hơn bất cứ ai."
Tần Tống lúng túng, la lớn lên: "Câm mẹ cái miệng lại cho ông!
". Dung Nham đưa mắt, Kỷ Nam và Lý Vi Nhiên nhìn thoáng qua, đi tới quật Tần Tống lên ghế sô pha đánh một trận mãnh liệt. Trong phòng náo động hỗn loạn, má mì Tang A Lục đẩy cửa cất tiếng chào hỏi:"Ôi, các vị thiếu gia của tôi, nóc nhà cũng bị lật ngược rồi. Tại sao vậy chứ?
Cậu sáu hiển nhiên cũng là tiểu thụ thượng hạng, nhưng bị cậu tư và cậu năm đánh hội đồng thì làm sao chịu nổi chứ?
". Dung Nham và Chu Yến Hồi nghe như vậy, hai người cũng vỗ tay cười to. Tần Tống giãy dụa rất vất vả mới thoát được, đầu tóc rối tung, hai gò má ửng hồng, cũng thật giống dáng vẻ tiểu thụ như má mì Tang nói."Hừ! Thấy qua tên thụ nào đẹp bằng tôi chứ
"? Má mì che miệng cười lẳng lơ:"Cậu sáu, tôi cần gì phải đả kích cậu chứ! Hôm trước có một thằng nhóc mới tới, thật sự còn đẹp hơn cậu đó.
Sao nào, gọi đến đây cho cậu thay đổi khẩu vị nha?
". Rốt cuộc Kỷ Nam không nhịn được nữa:"Được rồi, được rồi, để rượu xuống, bà đi ra ngoài đi, Hồi Hồi cũng không thích dài dòng như vậy!".
"Khác giới à! Hôm nay tâm tình nhóc sáu không tốt, anh đây đãi khách, má mì, gọi người tới đây cho cậu ta thay đổi khẩu vị."
Má mì đáp lại một tiếng, dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ đi ra ngoài.
Kỷ Nam cau mày, ngồi trên ghế sa lon không nói.
Dung Nham biết Kỷ Nam phiền nhất là cái này, nhưng hôm nay là vì vụ dự án hợp tác hai nhà, bọn họ còn phải dùng tới thế lực của Chu Yến Hồi, không nên khó chịu với cậu ta.
Quả nhiên, Kỷ Nam lập tức đứng lên.
"Không biết chị Yên vừa quậy cái gì, anh cả về nhà đi cùng rồi. Cuộc xã giao bên kia không có ai, tôi đi qua đó, ai đi với tôi nào?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!