Chương 3: (Vô Đề)

5.

Thân là một đầu bếp, sao Trương ma ma có thể bất cẩn dâng lên món ăn tương khắc được?

Ta đem tất cả số tiền tích cóp mà bà cho ta ra, chuẩn bị rượu ngon thức quý, ngày ngày hiếu kính Vương ma ma.

Cuối cùng, trong một lần bà say rượu, ta đã biết được chân tướng.

Chỉ vì hôm đó, Thế tử Lý Tầm và nữ nhi của Thôi thị ở Thanh Hà đã định ra hôn ước.

Đứa con riêng mà bà đã dốc lòng chăm sóc từ nhỏ, sắp phải thành thân rồi. Cậu bé từng ngọt ngào gọi bà một tiếng "tỷ tỷ", sắp sửa thuộc về một nữ nhân khác.

Trịnh cô t.ứ. c g.i.ậ.n, uất ức, nhưng lại bất lực. Bà chỉ có thể hờn dỗi.

Cơn g.i.ậ. n này không có chỗ trút, cuối cùng lại trút thẳng lên người Trương ma ma.

Chủ tử x ử t r í nô tài, vốn dĩ chẳng cần lý do.

Món ăn ngày hôm đó, căn bản cũng chẳng có vấn đề gì.

Nhưng Trịnh cô đã nói là sai, thì chính là sai.

Thế là, Trương ma ma, người đã dùng nửa cái màn thầu để cứu ta, người đã đợi ta phụng dưỡng lúc về già, đã trợn mắt, r.ê. n rỉ suốt một đêm trong cơn đau vì "gậy oan", rồi ch. êc đi trong chính đêm đó.

Nực cười thay, một người đầu bếp đã ch. êc, nhưng hai người kia cuối cùng lại thấu hiểu lòng nhau, sau khi giãi bày tâm sự lại trở thành một đôi "mẹ hiền con thảo" thân mật, khắng khít vô cùng.

Không một ai đoái hoài đến cái ch. êc của một người đầu bếp h/èn m/ọn.

Chỉ có ta, q u ỳ trước linh vị của Trương ma ma, thầm thề rằng sẽ đòi lại công đạo cho bà.

Mạng của nô tài, tại sao lại không phải là mạng?

Bà ta không xem ta là người, thì ta lại càng phải sống cho ra một con người đàng hoàng.

Ta lại càng dốc lòng lấy lòng Vương ma ma, tiền công tháng nhận được, ngoài những khoản chi tiêu cơ bản ra, ta đều đem hiếu kính hết cho bà.

Có được mối quan hệ này, ta nhanh chóng được điều từ phòng ngoài vào phòng trong, trở thành bình nữ thân cận nhất bên cạnh Trịnh cô, chỉ sau Cát Tường.

Đến khi được lại gần, ta mới phát hiện, Trịnh cô đã b/ệ/nh không hề nhẹ.

Bà ta canh chừng Lý Tầm, nhi tử trên danh nghĩa này, cực kỳ ch. ặt chẽ, nhưng đối với con dâu Thôi Lư thì lại trăm điều gây khó dễ.

Rõ ràng cả hai đều xuất thân từ dòng dõi Ngũ quận Thất vọng danh giá, nhưng bà ta lại chê bai Thôi Lư chỉ là đích nữ của một nhánh thứ, không tôn quý bằng mình. Lại còn chê bai của hồi môn của đối phương quá ít, tướng mạo lại quá tròn trịa, lễ nghi không đủ chuẩn mực...

Bà ta giống như một bà mẹ chồng khó tính nhất, lúc nào cũng ra vẻ bề trên, yêu cầu con dâu phải h/ầu h. ạ túc trực.

Thân bị đạo hiếu đè nặng, Thôi Lư bị bà ta d. ày v.ò, nhưng lại không thể phản kháng, chỉ đành năn nỉ phu quân của mình ra mặt cầu tình.

Và đây, chính là điều mà Trịnh cô mong đợi.

Bà ta muốn gặp Lý Tầm.

Bà ta muốn có được Lý Tầm.

6.

Gia yến vừa tàn chưa được bao lâu, Trịnh cô đột nhiên lên cơn đau đầu dữ dội.

Vương ma ma không dám chậm trễ, lập tức sai người đi báo cho Hầu gia, lại mời cả phủ y đến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!