Chương 185: (Vô Đề)

Nếu xét lưu lượng hành khách đưa đón mỗi năm, sân bay quốc tế Tiên Lưu Ninh Thị được tính là một trong năm siêu sân bay hàng đầu thế giới. Cơ sở vật chất, không gian và cách thiết kế luồng giao thông cũng luôn nằm trong top đầu, hoàn toàn tự tin rằng có thể tiếp đón bất kỳ một ngôi sao hay người nổi tiếng nào ghé thăm.

Chỉ khổ thân những người hâm mộ phải chầu chực chờ đợi từ đêm hôm trước mà thôi.

Ngay từ đầu tháng, Ngang Diệp đã công bố lịch trình của Kha Dữ theo thông lệ, ngay tối hôm đó từ khóa #Kha Dữ về nước# lập tức bay lên hot search.

Đúng vậy, sau khi hoàn thành chuyến lưu diễn cuối cùng vở "Kẻ dã tâm" tại Paris, Kha Dữ sẽ trở về Trung Quốc vào đầu tháng này. Đối với các fan không thể bay khắp thế giới chạy theo chuyến lưu diễn, bọn họ thật sự lâu lắm rồi không được gặp người thật, chỉ có thể dõi mắt theo các phú bà trạm tỷ đuổi từ châu Âu qua New York rồi lại về Paris. Ngay khi tin tức Kha Dữ về Trung Quốc được công bố, rất nhiều trạm tin đã thể hiện khả năng thần thông quảng đại của mình bằng cách xác minh thời gian và chuyến bay chính xác tuyệt đối.

Ngay lúc này chính là thời điểm máy bay hạ cánh mà bao nhiêu gã đầu cơ mua bán tin tức đã vỗ ngực đảm bảo.

Sảnh check in khổng lồ đông nghẹt người như một buổi concert thứ thiệt, các trạm tỷ võ trang từ đầu đến chân vác theo camera dũng cảm chen chúc lên hàng đầu, chỉ để được nhìn Kha Dữ thoáng qua trong một cái chớp mắt. Lượng fan cuồng nhiệt không ngừng gia tăng, sân bay đã phải cử lực lượng an ninh ra duy trì trật tự nhưng không làm nên chuyện gì. Mọi người đều đã làm thủ tục qua cổng an ninh và hải quan với vé máy bay trên tay, ai cũng phải được hưởng quyền lợi của một hành khách.

Loa phát thanh thông báo tại cổng lên máy bay liên tục nhắc đi nhắc lại: "Do lượng hành khách hiện tại tăng cao đột biến, xin quý khách hàng vui lòng tuân thủ trật tự, giữ gìn tài sản cá nhân và phòng ngừa sự cố giẫm đạp..."

Sân bay Tiên Lưu không phân chia rõ ràng khu vực lên và xuống máy bay, linh động phân luồng giao thông trong cùng một diện tích nên hầu hết hành khách chờ lên máy bay đều cảm thấy khó chịu và bực bội, sau đó hòa vào sự bồn chồn của đám đông trong mờ mịt. Điện thoại di động được giơ lên rà quét khắp nơi, cái tên lên xu hướng hàng đầu trên nền tảng phát video ngắn trực tuyến lại là tên Kha Dữ:

[ Quá nhiều người, làm tôi tưởng đâu có siêu sao quốc tế nào đó tới đây chứ, nghe ngóng xong mới biết hóa ra là Kha Dữ... Cười chết, quên mất Kha Dữ cũng là siêu sao. ]

[ Người người người nhìn đâu cũng thấy người, chỉ có chúng tôi là nhỏ yếu đáng thương bất lực ]

[ Người nhiều đến mức tôi tưởng đây không phải ga quốc tế. Bây giờ phí tổn đu idol cao dữ vậy đó hả? ]

[ Cạn lời, fan có biết suy nghĩ không thế? Kha Dữ vừa xuống máy bay chắc chắn đã được xe chở đi rồi, còn vòng qua lối ra làm gì nữa ]

Kha Dữ vừa xuống máy bay quả thật đã được xe chuyên dụng đón tận nơi, quãng đường trước cổng hải quan cực kỳ yên tĩnh. Nhưng anh chỉ vừa ra khỏi khu vực đó một cái là đám đông lập tức bùng nổ, người sau nối đuôi người trước lao lên —— Hóa ra hiện giờ cộng đồng người hâm mộ đã khôn ranh hơn rất nhiều, bọn họ chia nhau ngồi canh giữ ở các vị trí khả dụng nhất rồi phối hợp liên lạc.

Nói cách khác, toàn bộ sân bay bao gồm các lối ra vào, bãi đỗ xe và đại sảnh đều đã nằm hết trong thiên la địa võng thông tin.

Để bảo đảm an toàn cho Kha Dữ, Viên Lệ Chân đích thân bay đến Paris chờ anh diễn xong buổi diễn cuối, sau đó bay trở về Ninh Thị dưới sự hộ tống nghiêm ngặt của bốn vệ sĩ cao to lực lưỡng. May mắn trên đường đi không gặp fan bám đuôi quấy rầy, nhưng vừa qua cổng hải quan, bọn họ vẫn bị lực lượng fan hùng hậu như núi dọa hoảng.

Kha Dữ đội chiếc mũ ngư dân vạn năm bất biến trên đầu, mặc áo thun đen đơn giản và quần thể thao, lưng đeo ba lô, khẩu trang dắt dưới cằm quên kéo. Đầu óc anh đang mơ màng vì lệch múi giờ, đi qua cổng vẫn còn lâng lâng, lúc này đột nhiên bị đám đông lấp kín phải sững sờ trong giây lát.

Hình như anh rất sốc vì danh tiếng của chính mình.

Thành thật mà nói, trong nửa năm nay Kha Dữ chỉ về nước có vài lần, mỗi lần đều tham gia sự kiện ra mắt cửa hàng mới khoảng mấy tiếng rồi lại lặn không sủi tăm. Anh không xuất hiện trên hot search, tin tức về dự án mới cũng chậm chạp không tuyên bố, thế nên Kha Dữ cho rằng mình đã bị công chúng lãng quên từ lâu.

Bao nhiêu ống kính camera và màn hình di động chĩa thẳng vào mặt, Thịnh Quả Nhi mang theo một đội vệ sĩ khác chạy tới tiếp ứng, tay nắm tay mở cho anh một đường thoát thân. Trong lòng các vệ sĩ không khỏi nghĩ thầm, làm minh tinh đáng thương quá, nếu bọn họ mà buông lỏng tay một chút thôi, có lẽ chỉ mấy giây sau anh sẽ bị các fan quá yêu mến mà giẫm thành thịt nát.

Kha Dữ di chuyển rất khó khăn, nụ cười trên mặt vẫn hơi ngây ngô vì mệt mỏi: "Các bạn không muốn cho tôi về nhà sao?"

"Muốn ——!!! A a a a a a!!!"

Bên ngoài không rõ nội tình nhao nhao lên: "Cái gì cái gì? Kha Dữ mới nói gì vậy?"

Vô số bưu thiếp và poster chìa ra trước mắt, Kha Dữ nhận lấy ký tặng vài chiếc. Xuống khỏi thang máy chuẩn bị tiến vào bãi đỗ xe, toàn bộ hành khách qua đường và nhân viên sân bay đều phải tò mò ghé mắt. Anh bất đắc dĩ nói: "Các bạn về nhà đi, lần này tôi không đi nữa, không cần phí phạm thời gian tới nhìn tôi đâu."

Đám đông hết khóc lại cười lại gào thét ầm ĩ, dùng tất cả sức lực để thể hiện cảm xúc, tiếng chụp hình tanh tách không ngừng một giây nào.

Xe đã sớm dừng ở vị trí thuận tiện nhất do Viên Lệ Chân bố trí. Cửa xe kéo ra, các vệ sĩ quả thực đã phải dùng chính thân thể mình chống đỡ từng cơn sóng người ào ào xô đẩy, cơ bắp căng cứng đến mức nổi đầy gân xanh. Kha Dữ không dám tạo thêm rắc rối cho họ, không quay đầu mà cắm mặt chui thẳng vào trong thùng xe. Viên lệ Chân mang giày cao gót nhưng hành động còn nhanh nhẹn hơn, luôn miệng thúc giục tài xế: "Mau!

Mau!"

Cửa điện tử đang chậm rãi khép mà xe đã lăn bánh, bỏ lại đám đông hâm mộ cuồng nhiệt đuổi theo.

Kha Dữ ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Viên Lệ Chân: "Mời nói."

"Tôi tưởng mình hết thời rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!