Chương 38: Đến Gần Chị Ấy Hơn

Ân Tiếu Lê vốn định đợi Mộc Chẩm Khê ở nhà, nhưng không an tâm nên cô ấy đến tiểu khu bên này để tìm cô.

Mộc Chẩm Khê nhận được điện thoại, đi xuống lầu để đón cô ấy ở cổng tiểu khu.

Ân Tiếu Lê quá lười biếng nên không muốn đăng ký mấy thứ linh tinh.

Ân Tiếu Lê đi theo Mộc Chẩm Khê vào trong, vừa bước đi vừa giả bộ cảm thán: "Chúng ta đã biết nhau bao nhiêu năm như vậy, vậy mà đây là lần đầu tiên tớ đến nhà cậu."

Mộc Chẩm Khê liếc nhìn cô ấy nói: "Không phải do cậu bận việc sao? Lại đổ lên đầu tớ?"

Ân Tiếu Lê bất mãn: "Cậu không thể hợp tác với tớ một chút sao?"

Mộc Chẩm Khê nghe lời hùa theo, nói nhỏ: "Tiểu nhân biết sai rồi."

Cả Mộc Chẩm Khê và Ân Tiếu Lê đều là những người bận rộn, đặc biệt là Ân Tiếu Lê, công việc thỉnh thoảng phải đi công tác khắp cả nước.

Ngoài công việc, cô ấy còn phải hẹn bạn trai, phải ở nhà ngủ.

Bình thường có hẹn với Mộc Chẩm Khê cũng không hẹn ở nhà, đều là ra ngoài ăn uống vui chơi, sau đó ai về nhà nấy.

Giống như lần trước Mộc Chẩm Khê nửa đêm đến gõ cửa nhà của Ân Tiếu Lê, số lần trong mấy năm qua chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Công ty chuyển nhà còn chưa tới, Ân Tiếu Lê bước vào liền nhìn thấy hai đôi dép lê nằm cạnh nhau ở cửa, chậc chậc trong lòng, trêu chọc nói: "Đỏ phối với xanh lá nhìn gớm chết*?"

(* – Đỏ phối lục không khác gì rắm chó: bắt nguồn từ nguyên tắc phối màu.

Đỏ và xanh lá là hai màu sáng, là màu tương phản đối lập trong vòng tròn màu, khi phối với nhau gây khó chịu cho người nhìn.

Điển hình là đây ^^)

Mộc Chẩm Khê thẹn thùng nói: "Cậu mang màu đỏ, đôi kia là của tớ."

Ân Tiếu Lê nói: "Vậy cậu mang của...! cô ấy?" Cô ấy nhớ rõ lời Mộc Chẩm Khê nói lần trước, cũng không gọi người kia là mối tình đầu bạn gái nữa.

Nếu Mộc Chẩm Khê đã làm đến bước này, nếu cô ấy lại nói chêm chọc cười sẽ không thích hợp.

Mộc Chẩm Khê cởi giày ra rồi đi chân trần.

Sàn nhà cô rất sạch sẽ, lại là mùa hè, đi chân trần còn thoải mái hơn đi dép.

Ân Tiếu Lê cởi dép mới mang được một nửa ra, cũng đi chân trần bước vào.

Giống như tham quan đến nhìn một chút bàn trà, nhìn một chút phòng tắm, nhìn một chút phòng ngủ, trong lòng không ngừng chậc chậc.

Mộc Chẩm Khê đứng ở phòng làm việc gọi cô ấy: "Đừng chậc nữa, không thấy miệng khô à, giúp tớ thu dọn đồ đạc đi."

Ân Tiếu Lê cười nói: "A, tớ đã chậc lên tiếng sao?"

Mộc Chẩm Khê bước tới, khoanh tay nhìn cô ấy bằng ánh mắt dò xét.

Ân Tiếu Lê không da, nghiêm túc hỏi: "Tớ có một nghi vấn, cậu làm thế nào mà để cô ấy dưới tình trạng hai người không có quan hệ gì, lại biến căn nhà thành nơi ở của một cặp đôi vậy?"

Có thể bắt gặp đồ đôi ở khắp mọi nơi, nếu không phải biết tình hình thực tế, cô ấy sẽ tưởng rằng đây còn là một đôi vợ chồng son ân ái.

Mộc Chẩm Khê bực mình nói: "Lần trước tớ đưa em ấy ra ngoài mua đồ dùng thiết yếu, em ấy đã ghi nhớ những thứ tớ dùng rồi lén mua theo đồ đôi.

Mua về rồi tớ mới phát hiện ra nên đành theo em ấy thôi."

Ân Tiếu Lê ha ha ​​nói: "Tiến sĩ Tiếu này thật sự rất thích cậu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!