Chương 6: (Vô Đề)

Khi đến biệt viện, việc đầu tiên tôi làm là đưa A Chiêu đến căn viện xa nhất với tôi.

Chử Hoài Thâm cười với vẻ thâm ý.

"Không phải là rất thích hắn sao, sao đột nhiên lại chịu đưa người đi?"

Khi đọc tâm gặp Chử Hoài Thâm, luôn không nhạy bén cho lắm.

Tôi phất tay một cách vô tư.

"Ta thì khá sâu sắc, nhưng lại không chung thủy."

Hơn nữa, giữ A Chiêu bên cạnh, không chừng lúc nào đó lại bị Chử Hoài Thâm m.ó. c t.i. m móc phổi.

Bảo mệnh mới quan trọng.

Còn tôi, để tránh Chử Hoài Thâm, một ngày có bảy tám giờ đồng hồ ở bên ngoài đi chơi.

Một cách tình cờ, tôi lại gặp người quen.

Nữ chính trong cuốn sách, Tô Tình.

Và bên cạnh cô ấy đang cười nói, lại chính là… Nhị Cẩu Tử đã trêu chọc tôi trước đây!

Chết tiệt!

Nhận thấy ánh mắt của tôi, đôi mắt Tô Tình lóe lên, vô thức lẩn sau lưng Nhị Cẩu Tử.

Thật sự là quá kịch tính.

🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn ( dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳

Tôi gãi đầu, rơi vào những suy tư triết học.

Tất cả mọi người đều biến thái, tại sao lại yêu cầu tôi phải làm người bình thường?

Thế nên, tôi nắm chặt túi tiền và lao tới.

Khi ra khỏi sòng bạc, tôi đã kiếm được một mớ.

Một vài gã đàn ông to lớn đuổi theo tôi hai dặm, khóc lóc xin tôi dạy họ cách gian lận.

Xin lỗi, tôi có khả năng đọc tâm, trời ban phước.

Khuyên mọi người không nên dễ dàng bắt chước.

Toàn bộ các thanh lâu trong thành này tôi đều đã đi qua.

Dù có lòng mà không sức, cũng không tệ nếu chỉ để thỏa mãn đôi mắt.

Khi Chử Hoài Thâm đến, tôi đang ngồi thoải mái trên ghế bành nghe nhạc.

Những cô gái xinh đẹp vừa rót rượu cho tôi, vừa bóc nho.

Oanh oanh yến yến vờn quanh, thật là vui vẻ.

Chử Hoài Thâm với ánh mắt nặng nề, nén giận tiến lại gần tôi.

Đến đây.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!