Edit + Beta: Phộn
******
Thích?
Đại thần thích cậu sao?
Hẳn là.... thích đi!
Bởi vì đại thần nói mình là đứa nhỏ nhà anh ấy.
Gò má Lâm Hân ửng hồng, đầu của nam nhân tựa vào vai cậu, đôi môi mềm mại như có như không dán vào cổ cậu, làn da chỗ đó đột nhiên rất mẫn cảm.
Thiếu niên không tự chủ được nghiêng đầu, đổi sang đề tài khác, hỏi: "Cậu có thể biến trở về hình quả cầu không?"
!! Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Huyền Minh nói: "Có thể. Trước khi rơi xuống, tui đã giữ lại một chút năng lượng để chuẩn bị cho bất cứ trường hợp nào."
Lâm Hân thở phào nhẹ nhõm: "À."
Chỉ cần biến thành hình cầu, là có thể mang nó đi chung rồi.
Không hổ là cơ giáp hàng đầu Đế quốc, da dày thịt béo, chịu được dằn vặt.
Huyền Minh khởi động nguồn năng lượng, thân máy phát ra âm thanh "Cọt kẹt", mười giây sau, tất cả các linh kiện thu nhỏ lại, tổ hợp lại một lần nữa, biến thành một quả cầu nhỏ màu vàng rất chi là sần sùi.
Quả cầu nhỏ bạch bạch theo sau Lâm Hân, cùng nhau đi đến cạnh hố.
"Cần tui giúp không?" Cơ giáp nhẹ nhàng bay lên mấy mét, hỏi thăm cậu.
"Không cần đâu." Lâm Hân ngẩng đầu nhìn độ cao.
Cái hố sâu khoảng 10m, vách hố trơn trượt, không có chỗ để bám vào, cõng đại thần tay không trèo lên, tuyệt đối không thể làm được, cũng may cậu có đồ nghề.
Thiếu niên đeo vào một đôi găng tay, đôi găng tay này được chế tạo từ kim loại đặc biệt, dày nhưng mềm mại, cơ quan bên trong được thiết kế rất tinh vi, tay phải nhẹ nhàng vẩy một cái, lòng bàn tay bắn ra một sợi dây thép có móc gắn ở đầu dây.
Cái móc cắm sâu vào vách hố, Lâm Hân nắm chặt dây thép, dùng sức kéo, xác định lực của móc đủ vững mới tiếp tục làm động tác tiếp theo.
"Vụt——"
Chỉ thấy dây thép rút lại, nhanh chóng đưa hai người lên trên, lúc sắp va vào vách đá, Lâm Hân đạp chân lên, ổn định thân thể, tay trái bắn ra dây thép, móc cắm vào chỗ cao hơn, móc ở bên phải biến hình, dễ dàng thu về.
Dây thép bên trái co lại, Lâm Hân lại nhảy lên lần nữa.
Khoảng hai, ba lần, cậu thuận lợi rời cái hố lớn, nhưng còn chưa đứng vững đã nhào về phía trước, nằm sấp trên đất, hai cánh tay như gãy đi, không ngừng run rẩy, mà nam nhân ở trên lưng còn rất nặng, đè cậu muốn tắt thở.
Quả cầu cơ giáp đi theo thấy thế, quan tâm hỏi: "Cậu có ổn không?"
"Không sao." Lâm Hân thở dốc nói.
!! Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Cánh tay đột nhiên chịu phải sức nặng lớn hơn bình thường, có hơi căng ra.
Mặt thiếu niên úp vào cỏ trên đất, ngửi thấy mùi đất, âm thầm hạ quyết tâm. Chờ tới lúc rời khỏi, nhất định cậu phải tăng cường huấn luyện, khôi phục sức chịu đựng cùng thể lực trước kia.
"Tách tách."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!