Chương 33: (Vô Đề)

Phần A: Phi Điểu

Edit: Mordred

Beta: V

"Lần tái hợp này là do đâu?"

"Tôi và Cố Kỷ vẫn còn giữ liên lạc, có trò chuyện nhiều lần. Tiểu Lư cũng vậy, chưa mất liên lạc hoàn toàn, trong lòng mọi người đều biết, chỉ cần nói ra là có thể tìm một lúc để thử lại. Chủ yếu là Văn Hựu Hạ, anh ấy... anh ấy rời khỏi Đông Hà một thời gian mới về. Tôi tình cờ gặp được rồi đi hỏi, anh ấy cân nhắc rất lâu mới đồng ý."

"Nếu cậu ấy không đồng ý thì sao?"

"Đợi anh ấy đồng ý thôi, ngày nào cũng đến cửa nhà anh ấy trông chừng."

"Vậy là không thể không có cậu ấy à?"

Trong đôi mắt chân thành của Khâu Thanh không có chút giấu diếm: "Từ ban đầu Ngân Sơn đã cố định phong cách, bass là phần quan trọng nhất, mà bass chỉ có thể do anh ấy đánh. Không có Văn Hựu Hạ thì không phải "Ngân Sơn" hoàn chỉnh. Bất kể ai hỏi, tôi vẫn sẽ trả lời như vậy."

"Kế hoạch sắp tới của các cậu thế nào?"

"Thứ tiên quyết tất nhiên là buổi diễn đầu sau khi tái hợp, chúng tôi vẫn đang luyện tập. Về những ca khúc trước kia, vì hoàn cảnh khi ấy và điều kiện có hạn nên chúng tôi phải sản xuất lại, có lẽ cần thu lại tất cả. Còn album đang trong giai đoạn chuẩn bị, tôi tin là sẽ nhanh thôi."

"Có người hâm mộ cho rằng, sau khi các cậu tái hợp sẽ là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Woken, cậu nghĩ sao về điều này?"

"Cá nhân tôi và Hứa Nhiên cũng hay qua lại, Hứa Nhiên là người am hiểu âm nhạc nên chúng tôi không có mâu thuẫn quá lớn. Hơn nữa, nếu so với Woken, bọn tôi chỉ là một ban nhạc "mới", không có kinh nghiệm, không có nhiều tác phẩm, mà phong cách cũng khác nhau. Đến lúc ấy phải xem phản hồi của khán giả thôi."

"Cậu có muốn tổ chức một buổi concert không? Ví dụ như ở sân vận động Olympic?"

"Trước hết cứ xong chuyến lưu diễn đầu tiên rồi nói."

***

Trong khi phỏng vấn, tất cả thành viên của ban nhạc chỉ lộ mặt vào lúc bắt đầu và kết thúc, cả quá trình do Khâu Thanh trả lời. Lư Nhất Ninh nghe cậu giở giọng mà tỏ ra kinh ngạc như thể thấy người ngoài hành tinh.

Khi Khâu Thanh nói về Woken và Hứa Nhiên, trông cậu vô cùng khiêm tốn, còn nói giữa hai người không có mâu thuẫn quá lớn. Nếu không vì đã tận mắt thấy hai người chực đánh nhau, Lư Nhất Ninh thật sự tin rằng tất cả lời nói của thanh niên xinh trai trước mặt là lời ca ngợi đầy thành khẩn.

Cậu ta hạ giọng, chọc Cố Kỷ: "Đệt, anh ta khen Hứa Nhiên kìa! Thế mà anh ta lại khen Hứa Nhiên! Mặt trời không mọc từ đằng tây chứ..."

"Ngậm miệng đi!" Cố Kỷ không nhịn được nữa, đập một cái sau gáy Lư Nhất Ninh.

Buổi phỏng vấn kéo dài khoảng 40 phút. Sau khi kết thúc, Khâu Thanh lập tức khôi phục vẻ mặt vô cảm, có phần âm u, như thể vừa nãy đã nói quá nhiều thứ trái lương tâm nên giờ nửa chữ cũng mắc nghẹn.

Cậu thừ người trên ghế một lúc rồi bước về phía ba người: "Được rồi, đi tập thôi."

Lư Nhất Ninh phản đối: "Hôm nay tôi dậy từ 5 giờ, còn chưa ăn cơm đấy!"

"Đến phòng tập rồi ăn."

"Anh có tình người không vậy!"

"Không có." Khâu Thanh đáp dứt khoát, lặp lại lần nữa không chút nghi ngại: "Đi tập, ngay bây giờ."

Lời chưa nói ra miệng là "hôm nay không đi thì về sau đừng đến nữa".

Lư Nhất Ninh bị Khâu Thanh chọc tức mà lầm bầm, không tiện than khóc rằng người nào đó ngược đãi lao động trẻ em nên đành mắng cậu vài câu "cố chấp", "bạo quân" các kiểu như gãi ngứa, còn chẳng dám nói to tiếng. Cố Kỷ theo sau cậu ta dỗ dành, hứa hẹn sau khi tập xong sẽ mời cậu ta ăn đồ nướng. Lần đầu A Liên thấy bọn họ trong trạng thái bình thường, vậy mà cô chẳng sợ hãi, còn hỏi Lư Nhất Ninh xem lát nữa uống nước cam hay Cocacola rồi nhét cậu ta vào thang máy.

Cửa thang máy sắp đóng, Văn Hựu Hạ chặn cửa lại, quay đầu nhìn về phía Khâu Thanh.

Cậu đang dựa vào vách hành lang, hai chân như đang run, một tay đè lên bụng, mặt còn trắng hơn khi nãy. Văn Hựu Hạ thả tay ra, nói với Lư Nhất Ninh: "Mọi người về trước đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!