Phần B: Thuyền Đêm Trên Sông Trắng
Edit + Beta: V
Sau buổi biểu diễn có tổ chức một bữa tiệc, anh Lục phụ trách làm cho Táo Thối, địa điểm cũng ở Đêm Việt Quất, cách hậu đài bằng một bức tường, những người xem biểu diễn có thể ở lại nếu muốn.
Vừa bắt đầu Lão Bạch còn nói vài câu cảm nghĩ về buổi biểu diễn, về sau uống rượu vào thì khung cảnh trở nên hỗn loạn.
Khoảng cách giữa tay nhạc rock và fan gần hơn người nổi tiếng nhiều lắm, cho dù bị gọi đùa là "Rock Star" thì địa vị của bọn họ cũng không cao như vậy, chỉ là lúc mời rượu dùng nhiều chiêu trò hơn mà thôi. Lúc ở chung rất dễ vượt quá giới hạn, đặc biệt là các thành phần chơi thuốc lá, rượu và các chất kích thích chiếm đa số.
Bạn gái của Lạc Đà vẫn theo sau hắn, tay trống thì đang tán gái, xung quanh có người uống say đã sớm rời đi. Nửa sau của chương trình đã đến nửa đêm, có người hỏi Lạc Đà: "Văn Hạ đâu?"
Âm thanh quá lớn, hắn không khỏi hét to: "Kệ mẹ nó đi!"
Quả thật Lạc Đà không biết.
Vừa kết thúc Khâu Thanh muốn đến hậu đài tìm Văn Hựu Hạ, thế nhưng trong phòng nghỉ không có một bóng người. Đàn bass của anh để ở đây, còn người thì chẳng biết đi nơi nào. Khâu Thanh cảm thấy nếu Văn Hựu Hạ không mang đàn theo thì chắc sau đó sẽ quay lại nên cậu bèn ngồi chờ.
Có cô gái thấy cậu đẹp trai định đến làm quen, cũng có cả nam nữa, họ say khướt hỏi số điện thoại của cậu. Khâu Thanh không biết có phải anh ta xem mình là phụ nữ hay không nên bèn cau mày né tránh, không muốn dây vào đàn ông say xỉn không tỉnh táo.
Cậu gọi cho Văn Hựu Hạ, đối phương không nghe máy, thế là Khâu Thanh trốn đến khúc ngoặt ở lầu hai chơi game trong điện thoại. Nhưng điện thoại cậu sắp hết pin, Khâu Thanh bèn nghĩ nếu 1 tiếng rưỡi nữa Văn Hựu Hạ còn chưa xuất hiện thì cậu sẽ về chỗ Cố Kỷ ngủ.
Khâu Thanh không buồn ngủ, ánh sáng mờ ảo từ điện thoại hắt lên mặt cậu, cậu quay lưng lại ẩn mình trong bóng tối. Trong lúc ấy, Khâu Thanh nghe tiếng bước chân, có người gọi một tiếng "Lão Bạch" – là giọng nữ, cậu vội vàng tắt điện thoại, thò đầu ra, quả nhiên cách đó hơn hai bước, Bạch Diên Huy dẫn theo một cô gái đứng tán gẫu trước cửa.
Không phải cậu định nghe trộm, song có lẽ vì Khâu Thanh phát hiện hình như đó là cô gái mắt to vừa nãy kích động gọi tên Văn Hựu Hạ nên không khỏi nhích lại gần hơn xíu.
"Chờ lát nữa cậu ấy không để mắt tới cô thì cũng đừng trách tôi." Lão Bạch ngậm thuốc lá, đôi mắt nhỏ dài cười cong cả lên.
Khâu Thanh không thể xác định, nhưng trực giác của cậu nói rằng "cậu ấy" mà Bạch Diên Duy đang nhắc đến là Văn Hựu Hạ.
Anh ta giới thiệu bạn gái cho Văn Hựu Hạ à?
Cậu đã từng nghe Julie nói qua chuyện tương tự, nhưng không tận mắt thấy. Khâu Thanh buồn bực nghĩ, chẳng phải Văn Hựu Hạ không ở gần đây sao? Tiếng bước chân hai người dần xa, sau một lát, quả nhiên cậu nghe tiếng "ấy" đầy kinh ngạc của Bạch Diên Huy, gã nói với cô gái kia: "Cậu ấy không có ở đây, để tôi gọi xem,"
Cầu thang cách phòng nghỉ ở hậu đài không xa, Khâu Thanh nghĩ, nếu mình không rời đi trước mà lát nữa đụng phải Bạch Diên Huy thì lúng túng lắm. Nhưng cậu vừa mới men theo góc tường đi hai bước thì điện thoại chợt reo.
Trên màn hình hiển thị tên Văn Hựu Hạ, Khâu Thanh run tay lập tức bấm tắt.
Cậu quay đầu lại, Bạch Diên Huy và cô gái mắt to tò mò đánh giá người mới xuất hiện.
Khâu Thanh không biết ứng phó với tình huống này ra sao, huống hồ cậu luôn cảm thấy hình như Bạch Diên Huy có thái độ thù địch đối với mình. Cậu không quan tâm nói gì để phá vỡ bầu không khí mà chạy thẳng tới quầy bar.
Bên trong đang nhảy múa quay cuồng, nghiễm nhiên là cuộc chơi vẫn chưa kết thúc.
Khâu Thanh đứng trước cửa nắm chặt điện thoại, vừa nãy vội quá nên tắt máy, Văn Hựu Hạ cũng không gọi lại khiến cậu ảo não, bèn nghĩ chắc là Văn Hựu Hạ tưởng mình rời đi rồi nên không quấy rầy nữa. Bọn họ có nơi đặc biệt và phạm vi đặc biệt để trao đổi, khác những nơi "biểu diễn" hay "học bass", ví dụ như chuyện học tập của Khâu Thanh, chuyện sinh hoạt và làm việc bình thường của Văn Hựu Hạ, bọn họ không nói gì mà đạt được nhận thức chung là không quan tâm lẫn nhau.
Đương nhiên, Khâu Thanh không thể nào thật sự không quan tâm được, cậu cảm thấy Văn Hựu Hạ là một người có ranh giới rõ ràng và cậu có thể vượt qua một đường ranh giới nào đó. Chỉ cần không tìm đường chết thì cậu và Văn Hựu Hạ có thể duy trì tình trạng hiện tại.
Nhưng không tìm đường chết thì không phải là Khâu Thanh, hormone ảnh hưởng đến suy nghĩ của cậu.
Lòng bàn tay cậu trở nên nóng bỏng vì cú điện thoại kia, cậu hận không thể nhanh chóng gọi lại cho Văn Hựu Hạ, sau đó hỏi anh đang ở đâu.
Anh ở đâu, giờ em muốn gặp anh.
Em yêu anh.
Kích động đến quá đột ngột khiến Khâu Thanh xuất hiện cảm giác "còn sống" rất chân thực, nhịp tim của cậu chưa từng đập mạnh mẽ và chân thành thế này, cậu biết rõ nó đang nhảy nhót vì ai.
Khâu Thanh không thở chờ đợi thêm một khắc nào nữa, cậu mở màn hình khóa và bấm vào giao diện cuộc gọi, sau đó có người gõ đầu cậu một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!