Chương 29: Hồi kết (2)

Ưng Ma và Bách Cầm tiên nương được chủ nhân tiếp đãi nồng hậu nên rất yên tâm ở lại.

Khách lữ hành vào trong tắm gội, thay áo rồi được mời ra khách sảnh dự tiệc tẩy trần. Ba vị thiếu phu nhân Tố Tâm, Phi Hà, Thiên Hương gần đến ngày khai hoa nở nhụy nên chỉ ra chào khách rồi vào ngay.

Vân Long ôm hôn các nàng, hàn huyên, an ủi một hồi lâu mới lên dự yến. Trước đó Xích Long Quái Y Nam Cung Thu đã lạnh lùng gọi Ưng Ma ra vườn hỏi chuyện :

- Hai mươi năm trước, lão góp tay sát hại bào đệ của ta là Nam Cung Phong, sao giờ còn dám vác mặt đến đây?

Ưng Ma bối rối biện bạch :

- Thực ra thì hôm ấy ta chỉ đấu với Lăng Vân Tiên Tử Nam Cung Sương. Năm đó, Ma Diện đã được Yêu Lão cho uống linh dược để tăng cường công lực và truyền dạy xong pho Thiên Ma chưởng pháp. Vì vậy bản lĩnh hắn rất cao thâm, đâu cần ta trợ giúp mới hạ được Bích Nhãn Thần Quân.

Nếu sự thực không phải thế, ta nào dám xin làm nô bộc cho ngoại tôn của lão?

Nam Cung Sương từ trong bước ra nói :

- Bá phụ bớt giận, Ưng tiền bối nói không sai đâu.

Quái Y cũng là bậc kỳ nhân, ân oán phân minh nên gật đầu bảo :

- Nếu thế thì không sao, chuyện cũ coi như xong. Nhưng lão có biết hài cốt của bào đệ ta nằm ở đâu không?

Ưng Ma bùi ngùi đáp :

- Ta dù là một đại ma đầu nhưng cũng biết kính phục một bậc anh hùng như Nam Cung Phong. Sau khi Ma Diện đắc thủ bỏ đi, ta lần xuống vực thẳm Ưng Sầu Giản, đem thi thể Bích Nhãn lên chôn cất sau thạch động. Tiết thanh minh này, các ngươi có thể lên đấy mà tảo mộ.

Quái Y cảm động, nắm tay Ưng Ma bảo :

- Ta rất biết ơn lão huynh.

Nam Cung Sương cũng sa lệ, sụp xuống lạy tạ :

- Ơn chôn cất tiên phụ, không để cho người bị thú rừng cắn xé, xương phơi đáy vực, Nam Cung Sương suốt đời tạc dạ.

Ưng Ma lúng túng đỡ bà dậy :

- Phu nhân chớ bận tâm! Mấy năm nay, dù chính tay ta không gây ra sát nghiệp cho võ lâm, nhưng cũng góp phần khơi động phong ba, tội nghiệt chẳng nhỏ. May được Phạm công tử tha mạng còn rộng lượng cưu mang tấm thân tàn phế, già nua này, chút công đào đất, đắp mồ cho Bích Nhãn ta nào dám nhận.

Quái Y xua tay bảo :

- Chuyện đời như phong vân biến ảo, biết việc gì nên làm thì cứ làm.

Lão huynh và Sương nhi hãy vào trong kẻo mọi người mong đợi.

Dứt lời, lão nắm áo lôi Ưng Ma đi. Quả nhiên, bàn tiệc đã đông đủ, chỉ còn chờ họ là nâng chén. Tài Thần hân hoan vòng tay nói :

- Nay tai kiếp giang hồ đã qua.

Võ lâm đã thanh bình, ân oán cũng trả xong, chúng ta cùng cạn chén chúc mừng.

Ngọc Yến nhớ đến đàn chim liền bảo thị tỳ xuống bếp lấy thịt sống và ngũ cốc đem ra ngoài rừng.

Nam Cung Sương nói nhỏ với Tài Thần. Ánh mắt ông lộ vẻ xúc động.

Phi Vân đứng dậy vái Ưng Ma ba vái rồi thưa :

- Qua năm mới, nhân dịp tiết thanh minh, xin tiền bối chỉ giáo nơi chôn cất hài cốt cố nhạc phụ, để bọn tiểu bối đến thắp hương và cải táng về Bắc Kinh.

Kiếm Ma sửng sốt :

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!