Vân Long mang tâm sự u uất và hình hài kinh tởm dong ruổi trên đường thiên lý. Chàng không tin chắc rằng Xích Long Quái Y có thể chữa trị được quái tật này.
Sau nhiều ngày suy nghĩ, chàng quyết định đơn thương độc mã tiêu diệt các Phân đàn Thiên Ma giáo để chặt bớt vây cánh của Yêu Lão, rồi sẽ tìm đến tận sào huyệt, quét sạch bọn ác ma. Mục tiêu trước mắt là Phân đàn An Huy.
Ba ngày sau chàng đã đến địa phận tỉnh An Huy.
Đây là vùng châu thổ nằm giữa hai con sông Hoài và Dương Tử nên đất đai phì nhiêu, dân cư đông đúc, chàng ghé vào một tửu quán trong thị trấn gần núi Hoa Sơn.
Không có nơi nào thuận lợi hơn để thăm dò tin tức bằng trà lâu, tửu quán. Tửu nhập, ngôn xuất, những gã đã ngà ngà say không bao giờ tiếc lời nói. Nơi đây, người ta cao giọng khoe khoang kiến văn của mình. Nếu khéo gợi chuyện, có thể thu nhập được nhiều tin sốt dẻo.
An Huy chỉ cách biển vài trăm dặm nên dù trời rất lạnh, tuyết cũng chỉ lác đác rơi. Chàng xuống ngựa, kéo cao cổ áo lông rồi bước vào. Tiểu nhị vội vã nặn ra một nụ cười tươi trên khuôn mặt gầy ốm, rồi cúi đầu chào đón :
- Chúc mừng đại nhân giá lâm tệ điếm.
Tại gã chưa nhìn rõ gương mặt ẩn dưới chiếc nón lá rộng vành sùm sụp. Nếu không, chắc gã chẳng còn cười nổi nữa.
Chàng ung dung bước vào, gọi một vò rượu năm cân và vài món nhắm.
Trong quán bày hơn mười chiếc bàn gỗ mộc, đã tám chiếc có người ngồi.
Phần đông là khách thương hồ, chỉ có năm người ngồi ở bàn trong góc là mang vũ khí. Qua câu chuyện, chàng biết chúng là đệ tử Thiên Ma giáo.
Một tên có vẻ đã say, cất giọng nhừa nhựa trách móc :
- Mẹ kiếp! Không hiểu Tang hộ pháp nghĩ sao mà chọn núi Hoa Sơn làm trụ sở Phân đàn? Trên ấy vừa cao vừa lạnh, muốn uống rượu hay tìm kỹ nữ phải đi hàng chục dặm mới có.
Lát sau, bọn chúng đứng lên, trở về núi.
Vân Long ăn uống no say, bảo tiểu nhị tính tiền rồi lên ngựa đi về hướng Hoa Sơn.
Đường núi gập ghềnh, chàng gởi ngựa ở nhà một tiều phu, vận khinh công thượng sơn. Sinh tử huyền quan đã được đả thông, công lực chàng giờ đây liên miên bất tuyệt. Bóng chàng hòa lẫn vào những bông tuyết trắng như áng mây phiêu diêu bay bổng đến tam quan.
Nơi đây, trước kia là cứ địa của phái Hoa Sơn, gồm một chính điện thờ tổ sư ở giữa, bao quanh ba mặt là các tòa tiểu xá để môn đồ cư trú.
Hoa sơn là một kiếm phái, lấy học thuyết Khổng Phu Tử làm kim chỉ nam, không kiêng rượu thịt, chủ trương xuất thế hành hiệp, cứu khổn phò nguy. Trong quá khứ, Hoa Sơn đã sản sinh nhiều bậc kỳ tài võ học, danh chấn võ lâm.
Nhưng rất tiếc, ba mươi năm trước đây, Chưởng môn vô cớ thất tung, mang theo bí kiếp của tiền nhân nên căn cơ võ học Hoa Sơn bị đứt đoạn, đưa đến sự yếu kém của đời sau.
Núi cao hơn ngàn trượng nên tuyết rơi đầy trời, lạnh cắt da. Bọn giáo chúng ỷ y nên rút cả vào trong nhà tránh rét, không cắt người canh gác.
Vân Long ung dung bước vào đứng trước sân, phất một chưởng cách không đánh bung cánh cửa. Bất Quy Tam Kiếm Tang Xí dắt bọn giáo đồ nhảy ra.
Lão quát lớn :
- Tên cuồng đồ kia, ngươi không muốn sống nữa hay sao mà dám đến đây gây sự?
Chàng ngửa mặt cười dài, giọng cười thê lương nhưng ẩn chứa đầy sát khí.
- Tang Xí! Ta là Sở Vô Quy, hôm nay đưa các người về với tổ tiên. Bọn ngươi sống chỉ có hại cho võ lâm và nhục nhã long môn mà thôi.
Bất Quy Kiếm không dằn được cơn thịnh nộ, vung kiếm xông tới. Mấy chục giáo đồ bao quanh đấu trường, quyết chẳng cho đối phương chạy thoát.
Chàng cười nhạt, lắc người biến mất, luồn ra sau lưng họ Tang vỗ liền ba chưởng. Tang Xí thấy đối phương thân pháp như quỷ mị, vội quay người lại vũ lộng bảo kiếm chống trả. Lão nghe thân kiếm va chạm vào chưởng phong chấn động mạnh.
Biết đối phương công lực còn thâm hậu hơn mình, lão nghiến răng chịu đựng. Nhưng khoái chưởng của Sở Vô Quy lớp lớp bổ tới, Tang Xí bị đẩy lui hơn trượng. Bọn giáo đồ thấy Hộ pháp lâm nguy liền vung đao nhập cuộc.
Chàng không muốn gây nhiều sát nghiệp nên rút Hắc kiếm dùng tuyệt chiêu chém gãy toàn bộ vũ khí của chúng, rồi tung người lên không, chụp luồng kiếm quang xuống đầu Tang Xí. Họ Tang thấy chàng thần dũng tuyệt luân nên sinh lòng khiếp sợ, sử dụng chiêu thủ mạng để đỡ đòn.
Nhưng bản lãnh chàng giờ đây đã khác xưa nhiều. Chiêu Thái Cực Sinh Huy lại là tuyệt kỹ của Võ Đang nên vô cùng lanh lẹ. Kiếm phong bao phủ đấu trường, tiếng sắt thép Vô Ảnh kiếm chạm vang rền và cuối cùng là tiếng thét thê thảm của họ tang.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!