Ngày tháng sau khi "về hưu" của ảnh đế là vô cùng thích ý, thường thường sẽ đi theo người nhà đến bệnh viện thú cưng, bồi người ta làm việc.
Thời điểm Cận Ngôn bận rộn thì trốn trong phòng nghỉ của cậu mà đọc sách hoặc lướt di động, Chu Thụ bây giờ đã lui vòng, so với lúc trước ngược lại càng nguyện ý đi xem tin nhắn của võng hữu.
Rốt cuộc, sau khi lọc bỏ tạp chất, những gì lưu lại càng là tâm ý chân thành.
Năm đó, vào buổi tiệc sinh nhật của Chu Thụ, Cận Ngôn đã lấy tên anh thành lập một cái quỹ bảo hộ động vật nhỏ làm quà sinh nhật, hiện giờ quỹ này cũng đã có chuyên viên xử lý, hơn nữa thật sự đã trợ giúp rất nhiều động vật nhỏ không có nhà để về hay chịu nhiều ngược đãi.
Phía sau thành công lớn như vậy đương nhiên không thể không kể đến sự ủng hộ nhiệt tình của fans, tuy rằng quỹ hội có hạn định mức quyên góp, không cho phép một người quyên góp quá nhiều, nhưng dù sao cũng là ảnh đế, năng lực kêu gọi của anh vẫn rất rõ ràng.
Chu Thụ bởi vì biểu đạt cảm ơn đối với fans nên sẽ thường xuyên kiểm tra tin nhắn, ngẫu nhiên cũng trả lời vài bình luận, không có việc gì sẽ mở live, chia sẻ cuộc sống hiện tại của anh với mọi người, xem như phúc lợi cho fans.
Một ngày nọ, Chu Thụ như thường lệ trốn trong phòng nghỉ của Cận Ngôn xem xét danh mục thu chi mà quỹ hội gửi tới, dùng não nửa ngày, anh quyết định mở live ngay tại chỗ xem như thả lỏng thần kinh của mình một chút.
Vừa mới mở live, liền có không ít fans vọt tới xem.
– Xin lỗi, là tôi mù sao? Đây là Chu Thụ thật ư?
– Tôi chỉ tùy ý mở ra xem một cái a! Không ngờ thật sự là vừa mới đóng cửa WC liền thấy được a!
– Thụ ca, sao anh có thể như thế! Vì sao mỗi lần mở live đều đột ngột như vậy? Suýt chút nữa em đã bỏ lỡ rồi anh biết không!!!
– A a a a a a a a a a a a…
– Chu Thụ, em yêu anh! Chu Thụ, em yêu anh! Chu Thụ, em yêu anh!
– Chu Thụ! Cảm ơn anh, bởi vì có anh, bốn mùa ấm áp…
Chu Thụ nhìn bình luận dâng lên liên tục, cười khẽ ra tiếng, "Như thế nào có bạn còn chế lời bài hát vậy."
Lời này vừa nói ra, mọi người đều cười điên rồi.
– Ha ha ha ha ha ha ha ha, Thụ ca quá hài hước.
– Tôi cũng cười ra tiếng, không nghĩ tới Thụ ca sau khi lui vòng cư nhiên từ sinh hoạt 2G nhảy vọt tới 5G.
– Mọi người có phát hiện không, ảnh đế của chúng ta hiện tại ngày càng thích cười hơn so với trước kia! Lần trước live cũng vậy, tôi chụp được không ít ảnh anh ấy cười a!!!
– Chị em trên lầu đừng đi! Chia cho tôi với! Cầu ảnh chụp!
– Cùng nhau cầu ảnh chụp!!!!!
– Thụ ca đang ở đâu vậy ạ, hình như không phải ở nhà.
"Ừ, không ở nhà." Chu Thụ nhẹ nhàng chuyển động điện thoại một vòng, "Ở phòng nghỉ của Ngôn Ngôn."
– Má nó! Tôi điếc rồi!
– … tôi xem live trong khi đang lén ị ph**, đột nhiên không kịp phòng ngừa ở trong WC bị đút cho một chén cơm chó.
– Ngôn Ngôn… Má ơi! Quá ngọt a!!!
– Vì một tiếng "Ngôn Ngôn" này, tôi có thể lại chèo thuyền 100 năm!!!
– Cứu mạng a! Đây là người nhà bồi bác sĩ Cận đến làm việc sao? Sinh hoạt sau khi kết hôn này đã đạt tới cấp độ thần tiên cỡ nào rồi a…
Chu Thụ nhìn hai từ "Ngôn Ngôn" và "Bác sĩ Cận" đột nhiên xuất hiện đầy màn hình, tươi cười trong mắt cũng căn bản là giấu không được.
"Ừm, bồi em ấy đi làm, hôm nay hình như khá bận rộn, đang xử lý sự tình gì đó." Chu Thụ nghiêm túc đọc bình luận trên màn hình, tiếp tục trả lời, "Có người cử báo tin một chú chó bị chủ ngược đãi, người của Hiệp hội Bảo hộ động vật đến gặp thì người chủ không chịu thừa nhận, hiện tại mấy người bọn họ đang suy nghĩ biện pháp tìm ra bằng chứng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!