Chương 50: Em ấy đang ở dưới lầu chờ con

Chạng vạng, bác sĩ Cận vừa mới xuống ca trực liền nhìn thấy tin nhắn trên màn hình.

– Cận Ngôn, em giải thích cho anh một chút.

Khóe môi cậu nhếch lên, trực tiếp gọi điện thoại cho chủ nhân của tin nhắn.

"Ca, anh muốn em giải thích cái gì nha?" Trong lời nói còn mang ý cười, hoàn toàn không có vẻ gì là ngây thơ, ngược lại càng giống như đứa trẻ con cố ý nghịch ngợm chơi xấu.

Biết rõ còn cố ý phạm tội, thế nhưng lại khiến người trìu mến.

"Chính em trong lòng còn không biết rõ sao?" Chu Thụ chịu đựng không cho phép bản thân mềm lòng, ngữ khí nghiêm trang, "

"Tôi là Omega của anh ấy", lời này là có ý gì?"

"Dạ? Cái gì?" Người nào đó đã một lần nữa bị đưa lên hot search mà vẫn còn giả ngu.

Chu Thụ đành phải lặp lại lời nhắn của Cận Ngôn trên trang chủ của bệnh viện thú cưng, ngữ khí vừa sủng nịch vừa bất đắc dĩ: "Em nói rõ ràng cho anh nghe xem, em như thế nào liền biến thành Omega của anh?"

Cận Ngôn một tay cầm di động, một tay cởi áo blouse trắng treo lên giá áo.

"Nếu không thì em nên nói cái gì đây?" Cậu đổi tay cầm điện thoại, mặc xong áo khoác, "Anh đã công khai, hiện tại người đứng tên ở ô phối ngẫu của anh là em cũng bị tìm ra, tóm lại không thể không nói gì cả."

Chu Thụ nhất thời nghẹn lời, Cận Ngôn thấy thế càng thêm không sợ hãi, "Chẳng lẽ… ca ca muốn nói cho bọn họ, anh là Omega chuyên chúc của em?"

"……"

Người này, quả nhiên vừa cởi áo blouse trắng, tháo mắt kính ra liền biến thành bộ dáng như vậy.

Không, có thể nói, chỉ cần ở trước mặt chính mình liền chính là bộ dáng này.

Nghĩ đến đây, thẹn thùng vì vừa bị trêu chọc cư nhiên giảm đi vài phần.

Anh ho nhẹ hai tiếng, "Anh còn chưa phải."

Ngữ khí nghiêm túc, là nhân thiết lãnh cảm trước sau như một, cùng với ca ca khi rơi vào trong biển dục vọng chính là hai người hoàn toàn khác nhau.

Nhưng sự tương phản đáng yêu này cũng cho Cận Ngôn có đủ cảm giác thỏa mãn, cậu kéo dài ngữ điệu: "Nha… còn chưa phải a…"

Chữ "còn" được nhấn thật mạnh, như là cố tình ám chỉ cái gì.

Chu Thụ quả nhiên dễ dàng đọc hiểu lời tán tỉnh cao cấp này, khuôn mặt tuấn mỹ đang ở trong phòng không ai nhìn đến mà âm thầm đỏ lên.

"Nếu vậy, sao em không nói với bọn họ rằng em cũng là Alpha, làm gì cứ phải nói là Omega?" Chu Thụ cố tình chuyển đề tài, vẫn không thuận theo không buông tha đối với hành vi một lần nữa đẩy bọn họ lên hot search của Cận Ngôn, "Hơn nữa, em có chỗ nào giống Omega?"

Cận Ngôn nghe xong cười vài tiếng, có chút bất đắc dĩ mà đưa môi đến gần điện thoại hơn, ngữ khí đều mang theo vẻ lười nhác mà chỉ riêng Chu Thụ mới có thể thưởng thức: "Ca, có phải anh ngốc rồi không?"

"Em…"

Chu Thụ vừa thốt ra chữ đầu tiên, người nào đó câu trước vừa mới sảng cái miệng xong đến câu tiếp theo liền bắt đầu xin lỗi.

Cận Ngôn đánh gãy Chu Thụ, đánh đòn phủ đầu, "Em không phải, em không có." Cậu nhẹ giọng hống, làm nũng đối với người ở đầu dây bên kia, "Ca, em sai rồi." Dứt lời, còn cách không hôn một cái vào điện thoại.

Quả nhiên, ảnh đế cao lãnh lại một giây bị người thành công vuốt lông.

"Chỉ là, ca, em muốn hỏi anh một chút." Cận Ngôn biết lửa giận đã tắt, lại quay về đề tài ban đầu, "Ngoại trừ nói chính mình là Omega, em còn có biện pháp nào khác sao? Là ai nhân lúc em đang ngủ mà tự mình đăng ảnh chụp sổ hôn thú lên mạng a?"

Chu Thụ nghe vậy, ngẩn ra, sửng sốt vài giây.

Đúng vậy, cư nhiên quên mất chuyện sổ hôn thú.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!