Mấy ngày ở bệnh viện, được Cận Ngôn cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc, Chu Thụ trong lúc nhất thời vẫn chưa tin được, đứa nhỏ mà mình yêu thương từ nhỏ đến lớn cư nhiên đã trở thành trượng phu chiếu cố cuộc sống áo cơm hằng ngày cho mình.
Nghĩ đến hai chữ "trượng phu", mặt Chu Thụ vẫn có chút nóng lên.
Cho dù anh đã âm thầm chấp nhận xưng hô này.
Mà Cận Ngôn cũng là lúc này mới biết, Chu Thụ đối với việc bị đánh dấu tuyến thể cũng không hề phản ứng như những gì cậu đã nghĩ đến.
Ngược lại hoàn toàn bình tĩnh, hơn nữa, giống như càng dính người.
Chu Thụ sẽ ở trong lúc Cận Ngôn xuống lầu mua cơm mà gọi điện thoại cho cậu, chỉ mới qua 5 phút liền hỏi vì sao cậu còn chưa trở lại.
Trong lúc tắm cũng sẽ nghe theo Cận Ngôn an bài, ngồi trong bồn tắm giơ cao cánh tay, đỏ lỗ tai mặc cho tay của cậu "chạy loạn" trên người anh.
Đặc biệt là khi được "trấn an tuyến thể"…
Mỗi khi đầu lưỡi chạm vào viên tuyến thể kia, Chu Thụ luôn sẽ không tự chủ được mà cả người run rẩy, chạm thêm vài cái thì liền hô hấp dồn dập, thân thể cũng sẽ phát sinh một ít biến hóa.
Sau đó, Chu Thụ liền sẽ giống như một chú cá bị cuốn vào xoáy nước trong biển, đi theo dòng chảy dục vọng mà không ngừng quay cuồng, rồi sa vào đáy biển sâu thẳm.
Mỗi một chút biến hóa của anh đều bị Cận Ngôn thấy rõ, cậu biết thân thể của ca ca sau khi bị đánh dấu sẽ càng mẫn cảm, đặc biệt là tuyến thể.
Vì thế, cậu luôn thích từ sau lưng ôm lấy Chu Thụ khi đang ngủ, ngửi đến hương vị của chính mình phát ra từ viên tuyến thể kia, còn có mạt hương vị hải dương mà chỉ một mình cậu có thể ngửi thấy.
Toàn bộ trái tim dễ dàng bị nước biển đổ đầy, ấm đến cơ hồ sắp sôi trào.
Trong thời gian Chu Thụ nằm viện, Tưởng Sam sau khi biết được sự tình phát sinh ở khách sạn thì đã tìm thời gian đến thăm anh một lần.
Tưởng Sam vô cùng xin lỗi, nói rằng nếu không phải do mình đột ngột mời thì Chu Thụ cũng sẽ không gặp phải chuyện như vậy.
Cận Ngôn và Chu Thụ đều an ủi Tưởng Sam, nói rằng không cần tự trách.
Thiện ý cùng ác ý ngay từ đầu vốn đã khác nhau một trời một vực, không nên nhập lại làm một để nói.
Vì thế, Tưởng Sam sau khi rời bệnh viện đã nhắn tin cho Chu Thụ, nói rằng sẽ nhanh chóng thiết kế đôi nhẫn kia đưa cho bọn họ, xem như nhận lỗi với Chu Thụ.
Chu Thụ cũng không hề từ chối, chuyển từ cảm tạ sang chờ mong.
Anh chờ mong cơ hội tự tay mình đeo nhẫn cho Cận Ngôn, chờ mong ngón áp út của mình sẽ gắn lên tên của đối phương.
Ba ngày trôi qua, Chu Thụ rốt cuộc có thể xuất viện về nhà, hai người trước tiên trở về chung cư của bọn họ.
Bọn họ vẫn không nói với ba mẹ hai bên về chuyện xảy ra vài ngày trước, lúc này càng là thừa dịp trên mạng vẫn còn an tĩnh, tính toán trước tiên điều dưỡng thân thể thật tốt rồi nói sau.
Huống hồ, Enigma cấm dục lâu như vậy, mỗi ngày còn phải chiếu cố Alpha tắm rửa, ánh mắt đã sớm đem khối thân thể kia mơ ước trăm ngàn lần.
Vì thế, ngay một khắc cửa chung cư vừa đóng lại, hơi thở của bọn họ liền quấn quanh lấy nhau, hôn đến không muốn tách rời.
"Ca… anh nóng quá…"
Môi lưỡi quyện vào nhau, mỗi cái nháy mắt đều kiều diễm, Enigma một bên nói năng không rõ, một bên không biết thỏa mãn mà đoạt lấy.
"Đi tắm trước…"
Dục vọng cũng xâm chiếm dây thần kinh trong đầu Alpha, giây tiếp theo, anh liền được Enigma bế lên, hai người đàn ông trưởng thành cùng chen vào phiến thiên địa nhỏ hẹp kia.
……
Trong phòng tắm, hải dương cùng giọt mưa khó xá khó phân, hương vị muối biển dễ ngửi như vậy nhưng từ đây chỉ có giọt mưa biết được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!