Chương 2769: Lời cuối 3

Mùa hè ở trường đại học Giang Thị không những có mặt trời chói chang, còn có nỗi buồn ly biệt đối với những sinh viên sắp tốt nghiệp. Trong rừng cây, đình nghỉ mát, bên hồ nước, khắp nơi đều có thể thấy được những cặp tình nhân đang đi bên cạnh nhau.

Đây là trường đại học mà bí thư Vương Tử Quân từng tốt nghiệp năm xưa, những năm qua danh tiếng của trường đại học Giang Thị liên tục tiến lên. Hai năm trước trường đại học Giang Thị chính thức tiến vào trong hàng ngũ mười trường chất lượng nhất trong nước.

- Thần Sưởng, hôm nay bố mẹ em sẽ đến, anh phải đi theo em gặp mặt bọn họ. Một nữ sinh tóc dài xõa vai đang ôm một cậu thanh niên ngồi trước mặt, cơ thể nàng mềm mại giống như muốn tiến hẳn vào trong lòng cậu thanh niên kia.

Cô gái này có dáng người cao ráo, gương mặt khỏe mạnh, cũng không có gì quá xuất chúng, chỉ làm cho người đối diện cảm thấy xinh xắn khỏe mạnh mà thôi. Cậu thanh niên đang ngồi bên cạnh có dáng người cao ngất, da thịt trắng nõn, càng làm cho người ta phải chú ý chính là gương mặt bừng hào quang.

Hai người ngồi cùng một chỗ không khỏi làm cho người ta phải tán thưởng một câu Kim Đồng Ngọc Nữ, nhưng cũng có vài phần không xứng, ví dụ như cách ăn mặc.

Cô gái kia ăn mặc không phải quá xa hoa thế nhưng lại có tính thượng thừa, ít nhất cũng vài ngàn đồng một bộ, nhưng cậu thanh niên tuy ăn mặc khá thoải mái nhưng chỉ là một bộ thể thao bình thường mà thôi.

- Bố mẹ em khi nào thì đến?

Có cần chúng ta đi đón tiếp không? Vương Thần Sưởng nhìn bạn gái rồi cười hỏi.

- Bọn họ có xe, không cần phải đón. Cô gái chỉnh trang quần áo cho Vương Thần Sưởng rồi dùng giọng ân cần hỏi han:

- Không phải anh là người điển hình lên tiếng trong lễ tốt nghiệp lần này sao? Anh đã chuẩn bị bản thảo xong chưa?

- À, anh đã nghĩ sẵn trong đầu, em cứ yên tâm đi.

Vương Thần Sưởng dùng giọng tự tin nói với bạn gái.

- Vậy thì quá tốt rồi, lần này anh đại biểu cho cả khóa phát biểu trong lễ tốt nghiệp, thầy chủ nhiệm rất xem trọng anh, anh cũng đừng để phát sinh vấn đề gì mới được. Cô gái thấy bạn trai không quan tâm đến mình thì khẽ oán trách.

Văn Thành Đồ cười cười nói:

- Anh thấy em còn căng thẳng gấp gáp hơn cả anh, em có lòng tin với anh không đấy?

Cậu thanh niên nói đến đây thì dùng giọng thần bí nói:

- Hay là em sợ anh làm náo động, sau đó bị người khác cướp mất? Đừng lo lắng, anh sẽ rất an phận.

Cô gái phát hiện nụ cười xấu xa của bạn trai như của một đứa bé, hắn híp mắt lại, hàng răng sáng bóng chỉnh tề xuất hiện, đây chính là người bạn trai quá xuất sắc mà nàng yêu bốn năm qua.

Nàng thầm cảm thấy kiêu ngạo vì bạn trai của mình, lại cảm thấy nguy cơ bốn phía, bây giờ thấy bạn trai trêu chọc thì không khỏi giả vờ nổi giận, sau đó đấm hắn một cái rồi nói:

- Tiểu Sưởng, anh nhất định phải biểu hiện cho tốt, vì... Vì bố mẹ em cũng tham gai lễ tốt nghiệp.

Cô gái nói đến đây thì gương mặt có chút u buồn, nàng do dự hỏi:

- Tiểu Sưởng, bố mẹ anh có đến tham gia buổi lễ tốt nghiệp này không?

Vương Thần Sưởng cũng không quan tâm đến bộ dạng sầu lo của bạn gái, hắn suy nghĩ giây lát rồi nói:

- Có lẽ mẹ anh sẽ không qua, bố của anh thì rất bận, khả năng đến tham gia còn nhỏ hơn mua xổ số.

- Ôi, đáng thương cho tâm tư của bố mẹ trong thiên hạ, bố của anh bận rộn cũng là vì anh cả mà thôi, anh đừng trách bác ấy. Mặc dù cô gái không có chút ấn tượng nào với bố của bạn trai, thế nhưng nàng vẫn không khỏi mở miệng giải thích thay.

Vương Thần Sưởng nghĩ về tình cảnh bận rộn cả ngày của bố mà không khỏi có chút khó chịu. Đối với người khác thì người một nhà thường vui vẻ ở bên nhau, thế nhưng đối với hắn thì thời gian của bố là quá ít.

- Tút tút tút.

Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên cắt đứt những lời xì xào bàn tán của hai cô cậu thanh niên. Cô gái tiếp điện thoại rồi dùng giọng dịu dàng nói:

- Mẹ, bây giờ bố mẹ đi đến đâu rồi?

- Nhiên Nhiên, bố mẹ đã đến trường của con, lúc này con đang ở đâu vậy? Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói nghiêm khắc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!