Lúc Sở Hân quay trở lại chỉ kịp trả tiền taxi tiền thói cũng không cần..
Do rượu phát tác nên bước chân cô ta không được vững chắc, cả cơ thể bị rượu ngấm không ít, đầu óc có chút chao đảo..
Từ sàn dưới lên đến lầu hai đụng phải không ít người..
Ánh mắt có chút mông lung, đầu óc quay cuồng vẫn cố chấn tỉnh tìm bóng dáng một người.. Dọc theo hành lang lầu hai, Sở Hân nghiến chặt răng mở cửa vô số phòng..
Khi nhìn không thấy bóng dáng Trình Dương, cô ta thở hất ra. Chống tay lên tường hít thở sâu, lắc lắc đầu cho tỉnh táo. Bỗng ánh mắt hướng lên lầu ba.
Nơi đó là phòng nghỉ dành cho khách vip..
Chẳng lẽ??
Sở Hân hơi chao đảp vào thang máy..
Cánh cửa vừa mở ra, trên đây ánh đèn vàng nhạt cũng đủ thấy vẻ mập mờ nơi này..
Nhưng Sở Hân không cần tìm kiếm thêm nữa, chân cô ta như đổ chì. Hai mắt gắt gao khóa chặt thân ảnh hai người phía trước đang quấn chặt nhau, ôm hôn trước cửa phòng đến nghẹt thở..
Làm sao cô ta có thể nhìn lầm đây, người đàn ông tuấn tú ôn nhu lịch lãm kia không ai khác chính là Trình Dương. Cánh tay anh ta siết lấy thân thể người con gái quyến rũ chính là cô gái tiếp viên vừa rồi..
Nước mắt thi nhau rơi xuống, Sở Hân chỉ hận không thể một bước giết chết hai người kia..
Cô ta loạng choạng bước chân muốn tiến đến đánh chết đôi nam nữ trước mắt..
Bỗng nhiên lúc này có một người từ phía sau ôm lấy Sở Hân, để đầu trên vai cô nỉ non nói.
- " Anh tới rồi."
Âm thanh xa lạ , mùi hương xa lạ đó, giống như sấm sét đánh thẳng vào đầu cô ta. Trong đầu cô ong ong, chỉ kịp kêu lên..
- " Trình Dương..."
Tiếng cuối còn không rõ ràng đã bị người đàn ông đấy che kín miệng. Hắn ta đè Sở Hân vào cửa, như dã thú nhai nuốt môi cô ta..
Sở Hân điên cuồng giãy giụa như chạm phải điện, muốn tránh khỏi cái ôm của hắn ta. Đáng tiếc cái ôm đó của hắn như thể được rèn từ sắt thép, càng giãy giụa thì càng bị ôm chặt.
Trình Dương loáng thoáng như ai gọi mình, anh ta xoay mặt nhìn qua chỉ thấy có hai người cũng điên cuồng hôn nhau.. Vì người đàn ông quay lưng về phía anh ta nên lúc này Trình Dương không nhìn ra Sở Hân.
Chỉ là Khả Ly không cho anh ta cơ hội, quay mặt anh ta qua hôn dồn dập, bật cửa phòng đẩy anh ta vào trong..
Thân người Sở Hân run rẩy, cô ta chưa kịp nhận diện khuôn mặt của người đàn ông đang quấn lấy trên người mình đã bị anh ta mạnh bạo đẩy vào phòng..
- " Buông.. buông ra...a.. cứu tôi.. cứu tôi..."
Cả cơ thể yếu ớt bị đẩy xuống sopha..
Rẹt...
Người đàn ông ngồi trên người cô ta hung hăng xé chiếc váy rách cả phần trên. Lộ ra da thịt trắng ngần cùng áo lót bao bọc nơi đồi núi..
Sở Hân lần đầu biết sợ hãi cô ta hét to., khóc nấc lên..
Chát..
- " A..."
Người đàn ông thô bạo hạ tay không kiên nhẫn tát vào mặt cô ta.. Sở Hân cảm nhận bên má vì quá đau mà tê dại, máu khóe môi cũng chảy ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!