Chương 38: Kịch hay vẫn còn phía sau

Dĩ nhiên nghe tiếng hét đau đớn của Hàn Lâm, Sở Dao cũng đã kịp quay sang nhìn, bàn tay nhỏ run run nắm chặt áo trước của Tần Phong, bị hù dọa không ít....

Thím Tào chôn chặt chân môi cắn đến bật máu ngăn tiếng hét của mình..

A Kiên liếc mắt qua miếng sành dưới sàn, không nói một lời nhặt lấy, khi tiếng hét đau đớn phát ra lần nữa, những người có mặt chỉ kịp thấy A Kiên như ác quỷ chưa đến một giây, bàn tay dùng đầu sắc nhọn của miếng sành đâm thẳng vào bàn bàn tay còn lại chưa bị gãy của Hàn Lâm.

- " A........"

Miếng sành còn dính vào tay hắn, máu cứ thế phún ra..

Phụng Loan như chết đứng, chạy đến Tần Phong khóc nức nở...

- " Phong. Ông ấy sẽ chết mất.. mẹ xin con..

mẹ.. mẹ sai rồi... mẹ sẽ không chạm vào cô ta nữa..."

Tần Phong mặt không hề cảm xúc cũng không nhìn bà ta lấy một cái..

A Kiên nắm cổ áo Hàn Lâm ném mạnh, hắn ta chao đảo, chật vật nằm dưới chân Tần Phong..

Tần Phong vuốt lấy đầu Sở Dao an ủi tinh thần sở hãi của cô gái nhỏ..

Nhưng ánh mắt đầy lạnh lẽo của anh không khác gì diêm la từ dưới địa ngục, âm u lạnh đến thấu xương. Bất ngờ anh nở nụ cười..

- " Vẫn còn tốt, chưa chết được đâu không cần phải thương tâm như vậy. Kịch hay vẫn còn phía sau..."

Vì thế nước mắt nên để dành lại..

Tuy ánh mắt nhìn Hàn Lâm nhưng lời nói lại dành cho Phụng Loan..

Cả người bà ta run lên, nhìn Tần Phong đến run rẩy. Bất ngờ nhanh chóng lau khóe mắt đứng bật dậy, gượng gạo giải thích..

- " Mẹ.. mẹ chỉ sợ ông ấy xảy ra chuyện ảnh hưởng đến Tần gia.. Ngoài ra.. ngoài ra không có ý gì khác.."

Tần Phong cười lạnh nhìn bà ta một cái rồi quay mặt đi.

Cũng chẳng nấn ná ở lại đó. Trước khi rời đi Cẩn Trúc thu gom hết hình ảnh..

Nhìn qua vẻ chật vật máu me của Hàn Lâm mày hơi nhíu nhíu lại lắc đầu...

_____________________________________

Trước đó Cẩn Trúc đã gọi bác sĩ đến chờ sẵn, Sở Dao vừa về đã được kiểm tra qua một loạt..

Biết cô ngoài tinh thần hoảng loạn và vết thương ngay tay ngoài ra không có chuyện gì. Tần Phong mới để bác sĩ đi..

Cánh cửa phòng đóng lại, Tần Phong liền đứng dậy ôm Sở Dao đặt lên giường..

Anh vào trong phòng tắm xả nước nóng, thực hiện một loạt động tác nhanh chóng bế Sở Dao vào trong tắm rửa cho cô..

Sở Dao nhiều lần muốn mở miệng hỏi anh, nhưng nhìn vẻ mặt âm lãnh của Tần Phong, lời đến miệng lại nuốt vào.

Mặc đồ vào cho cô đặt cô ở trên giường.

Muốn đi lấy máy sấy hong tóc cho cô. Bất ngờ vạt áo bị kéo lại, Tần Phong nhìn xuống, Thấy Sở Dao ánh mắt ngập nước lo lắng nhìn anh..

Tần Phong cũng nhìn cô ngoài ra không lên tiếng.

Qua một giây sau, nước mắt chảy ra Sở Dao uất nghẹn..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!