Từ lúc bên nhà chính trở về, Tần Phong vẫn chưa về phòng..
Riêng hôm nay Sở Dao không muốn chôn chân ở trong phòng. Vì cô phát giác tâm trạng của Tần Phong hôm nay không được tốt. Tuy anh không nói ra cũng không có biểu hiện gì rõ ràng nhưng Sở Dao cảm nhận được điều đó..
Lần thứ mấy thở dài cô cũng chẳng biết rõ, từ bao giờ cô lại rất quan tâm đến từng cử chỉ nhỏ nhặt của anh thế này.
Còn với anh thì sao, cái gì cũng không nói, tuy trước mặt mọi người anh luôn bảo vệ cho cô.
Nhưng Sở Dao cũng không dám đa tình mà nghĩ cô quan trọng trong mắt anh...
Sở Dao cứ thế mở cửa ra ngoài, vừa dịp gặp Thím Lan đang bê sữa lên cho cô..
Bà ngạc nhiên hỏi..
- " Tiểu thư. Cô ra ngoài hóng mát à..?"
Lấy ly sữa từ tay bà Sở Dao nói cám ơn, rồi uống một hớp lắc đầu mỉm cười..
- " Không. Tôi đi tìm Phong.."
Ánh mắt Thím Lan xẹt qua tia lạ thường..
- " À. Thiếu gia đang bận chút việc cô cứ về phòng chờ cậu ấy là được.."
Sở Dao đã rất nhanh uống xong ly sữa, đưa lại cho Thím Lan.. Nhíu nhíu mày không vui nói..
- " Hiện giờ anh ấy đang ở đâu..?"
Căn biệt thự này quá đỗi rộng lớn, có rất nhiều phòng. Từ lúc về đây ở cô chưa đi thăm quan qua hết tất cả.
Chỉ là cử chỉ của Thím Lan có chút khác thường. Sao bà lại có vẻ nóng vội ngăn cảng khi cô muốn đi tìm Tần Phong vậy..
Thím Lan có chút khó xử..
- " Tiểu thư. Tâm trạng thiếu gia hôm nay không tốt, những lúc như vậy cậu ấy chỉ thích ở một mình.."
Đúng như cô dự đoán, lời Thím Lan càng khiến Sở Dao thêm sốt ruột lo lắng.
Ở một mình khi buồn chán là khi đó anh vẫn chưa có cô.
Còn bây giờ đã có cô bên cạnh.
Nếu cả việc chăm sóc anh cô không làm được. Giờ cả việc chia sẽ với anh mà cô vẫn không thể nhún tay vào. Không phải cô làm một người vợ quá thất bại rồi hay sao.
Sở Dao ôm lấy tay bà nở nụ cười ngọt ngào..
- " Sao thím biết anh ấy tâm trạng không tốt. Phong nổi nóng với thím à..?"
Thím Lan lập tức xua tay..
- " Nào có. Chỉ là hôm nay Tôi thấy cậu ấy vào phòng luyện đàn. Mỗi lần tâm trạng cậu ấy không tốt cậu ấy sẽ hay đánh đàn.."
Sở Dao gật gù xem như đã hiểu.
- " Cám ơn Thím.."
- " Này.. cô đi đâu thế.. khoan khoan đã... "
Thấy Sở Dao mặc kệ lời bà ngăn cảng, cứ thế lên cầu thang tiến mất hút sau góc cua..
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!