Những ngày sau đó, cuộc sống của Cố Ỷ trôi qua êm đềm, bản tin cảnh sát đã được phát sóng. Tin đầu tiên nói về vụ án của Lý Nhân. Những người có liên quan đến vụ án đều được thay thế bằng tên giả nhưng duy nhất thông tin của nghi phạm được tung ra đầy đủ. Kế tiếp là thông tin liên quan đến Lý Diễm Hồng với nội dung: Lý Diễm Hồng là tòng phạm, thủ phạm được cảnh sát bịa ra bằng một tên giả và bị hạ gục chết ngay tại chỗ. Cuối cùng là thông tin về mở phiên tòa xét xử.
Thẩm phản sẽ xét xử cả hai vụ án cùng một lúc. Do bị cáo là vị thành niên nên phiên tòa sẽ không được công khai.
Cố Ỷ không rõ ràng quy định cụ thể trong giới tư pháp nên cô đã dành chút thời gian để tìm hiểu về vụ án này. Ban đầu vụ án của Lý Diễm Hồng không được phép xử kín nhưng do một vài nguyên nhân đặc biệt không thể phơi bày rõ ràng cho quần chúng nên bên công tố mới đưa ra quyết định như hiện tại sau nhiều lần đắn đo.
Tuy vụ án không được công khai nhưng chân tướng cũng được phơi bày tối đa nhất cho người đời.
Tại phần bình luận, tình trạng công kích Lý Diễm Hồng ban đầu đã biến chuyển ngoạn mục.
«Nếu như con gái tôi gặp chuyện như thế, chắc tôi cũng sẽ chọn cách như bà ta»
Trong phần bình luận của mục thông báo cảnh tỉnh, đám nam sinh phạm tội và cha mẹ của chúng đều bị chửi lên bờ xuống ruộng. Chẳng những thế còn có người tra được địa chỉ của bọn họ và tung lên mạng. Mặc dù bình luận đó bị xóa ngay tức thì nhưng đã có cư dân mạng nhiệt tình nhanh tay chụp lại.
Cố Ỷ có thể đoán được chuyện kế tiếp sắp xảy ra là gì.
Sau ngày phiên tòa diễn ra, vụ án sẽ hoàn toàn kết thúc.
Từ lúc kỳ nghỉ hè đến nay, Cố Ỷ vẫn chưa trở về ngôi nhà nơi mà gia đình đã từng sống ở thành phố kế bên Lễ Phong, đơn giản bởi vì cô không muốn về đó. Cô không biết bản thân phải làm gì ở căn nhà đó. Mỗi ngày rúc trong nhà, kiểu gì cô cũng nhìn cảnh nhớ người. Bản thân cô vốn là người vô tư, phải nói là lạnh nhạt nhưng phải về đến nơi ngập tràn kỷ niệm với ba mẹ, cô tự nhận mình không thể chịu nổi.
Vả lại, hiện tại cuộc sống của cô ở tiệm vàng mã rất thoải mái và thư giãn. Và cô cũng muốn học thêm vài thuật pháp. Thuật vàng mã vẫn còn nhiều điểm cô chưa am hiểu nên cô cần thêm thời gian để nghiền ngẫm nó.
Nữ sinh viên thời nay, nếu không có bài tập hè để làm, cũng cần học tập thêm tri thức khác.
Việc ngoài dự liệu của Cố Ỷ chính là cô vốn luôn cho rằng tiệm vàng mã sẽ không có mối làm ăn với người sống. Nào ngờ đâu, sáng hôm nay, có một người sống đến tiệm. Vị khách sáng nay là một người đàn ông trung niên, có vẻ chất phác. Sau khi vào tiệm thấy Cố Ỷ, ông ta hỏi cô có ông chủ ở tiệm hay không.
"Tôi chính là chủ tiệm." Cố Ỷ nói.
Người đàn ông ngạc nhiên: "Đây có phải là tiệm vàng mã của Lão Cố?"
Cố Ỷ đáp nhanh gọn: "Lão Cố không có ở đây, bây giờ do Tiểu Cố quản lý."
Người đàn ông không muốn tiếp tục ba hoa với Cố Ỷ nên gật đầu tỏ ý đã biết, sau đó bắt đầu hỏi giá của người giấy.
Người giấy mà người đàn ông hỏi không phải là loại người giấy tí hon cao 10cm của Cố Ỷ mà là con cao hơn 1m do Lão Cố làm trước đó.
Cố Ỷ cũng muốn sử dụng người giấy do Lão Cố làm nhưng hồn lực của cô thì hết sức ba chấm! Cao lớn thế đó, cô phải tính toán kỹ hơn. Để khởi động người giấy của Lão Cố, cô phải hao phí quá nhiều hồn lực, không có lợi! Nhưng chơi loại người giấy đó cũng vui đáo để.
Cố Ỷ thật sự không biết giá của nó. Cô gãi đầu đề nghị: "Chú chờ chút, tôi lên mạng tra giá cả."
Người đàn ông nghẹn lời nhìn Cố Ỷ: được thôi, đành đợi vậy.
Cố Ỷ tìm hiểu xong, bực bội để điện thoại xuống quầy.
Khoan hãy trách cứ thái độ bực bội của cô. Thời nay, ngành nghề nào cũng tăng giá. Đồ dùng bằng điện vậy mà chỉ bán với giá 30 tệ thậm chí miễn luôn cước phí giao hàng. Hiển nhiên, người giấy của Lão Cố sẽ không bán được giá cao, cũng may chúng không phải hàng của cô. Vụ mua bán này không vốn nên không lỗ.
"15 tệ một cái, một cặp thì 30."
Giá cả không đắt nên người đàn ông không phản đối, bằng lòng mua một cặp người giấy nam nữ. Cố Ỷ quan sát cảnh tượng ngoài cửa: người đàn ông chạy một chiếc xe điện ba bánh. Ông ta đặt cặp người giấy vào thùng xe, sau đó phủ lên một tấm vải bạt, cuối cùng lái xe rời đi.
Cặp người giấy bán được 30 tệ, quá hời! Cố Ỷ vui vẻ chọn thêm một món mặn cho phần ăn trưa của mình trên app giao hàng – món trứng chiên cà chua.
Người một khi đã muốn đến thì sẽ cùng nhau kéo đến. Buổi sáng, tiệm vàng mã đã có một người sống đến khai trương, buổi chiều cũng có người đến cửa. Lúc ấy, Cố Ỷ đang ngồi ở quầy xếp giấy Nguyên Bảo, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Trương Gia Hào dẫn theo một người bước vào tiệm.
Cố Ỷ nhìn chăm chú người theo sau. Một lát sau, cô mới nhận ra người đó chính là shipper gặp ma. Hôm nay anh ta mặc bộ quần áo nhẹ nhàng gọn gàng khác hẳn bộ đồng phục khi giao hàng, nhìn có vẻ khác lạ.
Do Trương Gia Hào dẫn theo người đến tiệm nên Cố Ỷ tạm thời đóng cửa. Cô dẫn người vào hậu viện và mời khách vào ngồi trong đại sảnh.
Trương Giao Hào vốn là một cảnh sát giỏi nên tài quan sát của anh ta cũng thuộc dạng kinh người. Ngay khi vừa bước vào gian nhà, anh ta tinh mắt nhìn thấy bài vị đang được thờ cúng trên bàn dài. Anh ta đến gần nhìn bài vị. Đối diện anh ta là bài vị viết "Bài vị Khương Tố Ngôn vợ Cố Ỷ", dưới góc phải là hàng chữ nhỏ "Cố Ỷ kính lập". Trên bàn dài còn đặt một cái lư hương với số lượng tàn hương khá nhiều và mùi nhang vẫn còn thoang thoảng đâu đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!