Chương 16: Khách Đầu Tiên

Ngay khoảnh khắc Cố Ỷ do dự có nên gọi ra kỹ năng giữ mạng cuối cùng hay không, thứ đó đã mở miệng nói trước: "Tôi, tôi nghe nói… nơi đây là… tiệm vàng mã Lão Cố…"

"Ở đây đúng là tiệm vàng mã." Nghe xong câu đó, Cố Ỷ bắt đầu xao động: Lẽ nào đây là đơn hàng đầu tiên của mình?

Cố Ỷ lập tức nở nụ cười xán lạn tươi đẹp như nắng xuân tháng ba, chỉ là nụ cười đó ẩn chứa một con dao – một con dao bất chiến tự nhiên thành. Ban đầu khi đọc được nội dung trong quyển "hướng dẫn kinh doanh tiệm vàng mã", Cố Ỷ đã nảy ra một ý tưởng đặc biệt.

Thí tỷ như, khi kinh doanh trong cuộc sống hiện thực, phải báo giá sản phẩm. Giá sản phẩm phải nhất trí với giá mà cục quản lý quy định. Như vậy mới được cấp phép buôn bán sản phẩm đó.

Nếu như cô bán với giá quá mắc, sẽ bị khiếu nại, bị đóng cửa chỉnh đốn.

Tuy nhiên, kinh doanh với quỷ thì khác. Chẳng lẽ quỷ cũng có cục quản lý vật giá?

Không có, nghĩa là giá do cô định đoạt.

Cảm giác sợ hãi của Cố Ỷ nhanh chóng biến mất, thay vào đó là tâm trạng kích động khôn nguôi: Cuối cùng quý khách cũng tới!

Quả nhiên, khi Cố Ỷ tươi cười rực rỡ, Đầu Rong Biển nói tiếp: "Tôi nghe nói tiệm vàng mã Lão Cố có thể giải quyết những vấn đề mà quỷ chúng tôi gặp, nên tôi mới tới."

"Đúng vậy đúng vậy, mời vào."

Cố Ỷ mở cửa bên hông ra, còn đưa tay làm tư thế "mời".

Con quỷ bị Cố Ỷ đặt tên là Đầu Rong Biển hiển nhiên bị kinh sợ vì được nâng niu như thế. Từ sau khi biến thành quỷ, Đầu Rong Biển đã không giao lưu với con người từ lâu lắm rồi. Nó ngẫu nhiên cũng chạm mặt người sống nhưng đa số bọn họ đều rất sợ nó.

Bây giờ đối mặt với sự tiếp đãi nồng nhiệt của Cố Ỷ, Đầu Rong Biển bỗng muốn rớt nước mắt.

"Quấy rầy."

Một tên Đầu Rong Biển rất lễ phép – Cố Ỷ thầm nghĩ.

Đầu Rong Biển xoay người, đi vào tiệm từ cửa bên hông. Những nơi mà nó đi qua đều bị nước nhiễu ướt. Từng giọt rơi xuống đất không ngừng, âm thanh "tí tách" vang mãi không dứt. Sau khi Đầu Rong Biển bước vào, Cố Ỷ chuẩn bị đóng cửa, bỗng ánh mắt cô trợn lên. Nơi mà tên Đầu Rong Biển vừa đứng bên ngoài đã tụ một vũng nước.

Cố Ỷ đứng đó chớp mắt, bỗng nhớ tới lời Khương Tố Ngôn từng nói: "Dáng dấp càng không giống người, càng không có nhân tính."

Đầu Rong Biển, ngoài cái đầu ra, chỗ khác cũng không giống người. Nó có ngoại hình của con người nhưng mỗi tấc da đều là màu đen. Nước không chỉ nhiễu từ đầu xuống mà còn rỉ ra từ người của nó.

Con quỷ này, ngoài hình dạng, không có chỗ nào là người.

Nhưng hành vi cử chỉ của nó lại như một con người. Cố Ỷ không rõ, quỷ dạng này, rốt cuộc có được xếp vào dạng có nhân tính hay không?

Cô hơi hoảng loạn nhưng dù sao nó cũng là khách hàng đầu tiên của cô! Không thể thả nó chạy!

Tuy nhiên, Cố Ỷ tin chắc rằng con quỷ này tuyệt đối không mạnh bằng Khương Tố Ngôn. Dù cho nó có muốn làm gì với cô, trước sau gì nó cũng biến thành thức ăn khuya cho Khương Tố Ngôn.

Cố Ỷ vô cùng tín nhiệm Khương Tố Ngôn. Đầu tiên, nàng là quỷ ngàn năm, dù có suy luận thế nào đi chăng nữa, quỷ ngàn năm, thứ đồ chơi này chắc chắn không có nhiều. Tiếp theo đó, gần đây, mỗi con quỷ đến gây phiền toái cho Cố Ỷ đều bị Khương Tố Ngôn xử đẹp. Chúng đều thành bữa ăn khuya cho nàng.

Có vợ tọa trấn, lẽ nào cô còn sợ một tên Đầu Rong Biển?

Cố Ỷ cố gắng giữ bình tĩnh, mời Đầu Rong Biển ngồi xuống, mặt đối mặt.

"Ngươi còn tâm nguyện chưa thành?"

Theo quan điểm của Cố Ỷ, một khi quỷ tới tìm người giúp đỡ, đa số đều bởi vì khi còn sống vẫn còn tâm nguyện chưa thành. Phim truyền hình hay diễn vậy, tiểu thuyết cũng hay viết vậy luôn! Giúp quỷ hoàn thành tâm nguyện, sau đó thu phí bằng hồn lực. Đây vẫn là cách mua bán mà nhà họ Cố đã làm trong bao năm qua.

Không gian trống trong tiệm vàng mã không lớn. Hai người ngồi đã thấy chật. Cố Ỷ ngồi phía sau quầy. Cô lấy ghế để Đầu Rong Biển ngồi đối diện quầy.

Bọn họ ngồi cách nhau một cái quầy. Quầy được làm bằng kính. Sản phẩm vàng mã các loại có thể được thấy rõ từ mặt trên và các mặt cạnh của quầy.

Bên trong đó có giấy Nguyên Bảo mà Cố Ỷ gấp nhân lúc rảnh rỗi. Khương Tố Ngôn rất thích ăn loại đó. Thỉnh thoảng, Cố Ỷ sẽ đốt một chút cho nàng làm đồ ăn vặt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!