NVCN A: "Sói chạy mất rồi, kế hoạch quay chụp không làm được nữa, chúng ta có nên rút lui không?"
NVCN B: "Vốn định tự tay đem Lang Vương đuổi về bầy sói, nhìn nó đánh bại những con khác để xưng vương lần nữa, tư liệu sống tốt như vậy lại để chạy mất thật đáng tiếc."
NVCN C: "Chẳng lẽ chúng ta không phải chỉ vì muốn cứu một con Lang Vương thôi sao?"
NVCN B:
"Cậu sao lại ngây thơ như vậy. Vườn thú lớn như thế còn thừa nhân lực để chạy đến đây cứu một Lang Vương hoang dã chắc? Đương nhiên còn không phải là vì muốn làm tuyên truyền, lần này quay chụp mới chỉ được một nửa, trở về báo cáo kết quả thế nào bây giờ?"
NVCN D: "Rút lui đi."
NVCN AB: "Tổ trưởng?"
NVCN D: "Là lỗi của tôi, tôi sẽ tự báo cáo kết quả."
/Cuộc sống bi thảm của bạn nhỏ Chó đất 13/
Sống sót sau tại nạn lại phát hiện đang nằm dưới thân kẻ dịch, tui có nên tiếp tục giả chết hay không?
Đậu mé, nơi đen thùi lùi này là nơi nào?
Sao tui không chết mà lại ở cùng một chỗ với Lang Ca? Này so với việc chết còn khủng bố hơn á!
Bây giờ tui nên chạy hay là án binh bất động?
Án binh bất động cũng chết, vẫn là chạy đi.
Lang Ca sao lại nặng như vậy, đè lên thân chó này căn bản nhúc nhích không nổi.
Dịch a dịch, dịch a dịch… Ủa tự dưng tui lại cảm thấy không khí ngưng trọng quá vậy nè—
Quay đầu lại nhìn, thời điểm Lang Ca trợn mắt sao bên trong vừa nhìn thấy hung tàn lại vừa có chút vui vẻ?
Chẳng lẽ đây chính là khoái cảm giết chóc trong truyền thuyết?
Ngẫm lại cái cổ tui vẫn còn đang đau thí mồ, tui nhận mệnh nằm gục xuống, giơ cái cổ ra, chỉ cầu Lang Ca lần này có thể mài răng đã rồi hãy cắn tui có được không, cho tui chết sảng khoái một phát.
Cắn một nửa rồi giữ lại lần sau cắn tiếp là cái quái gì, quá dằn vặt chó rồi.
Đợi nửa ngày mà chạm vào vết thương đã kết vảy trên cổ không phải răng nanh lạnh lẽo mà lại là hô hấp ấm áp.
Sau đó tui kinh dị phát hiện ra tui bị Lang Ca liế. m (⑉⊙ȏ⊙)
Liế.m! Rồi!
Cái thứ ướt át mềm mại kia không phải đầu lưỡi thì là cái gì???
Lang Ca liế. một cái, tui liền run một cái. Liế. m một cái, run một cái. Run đến mấy lần mới phát hiện không làm sao để Lang Ca dừng lại được.
Đây là sở thích ác liệt của tộc sói à…
Mãi đến tận khi cả cổ tui đều ướt nhem nhép Lang Ca mới híp mắt miễn cưỡng dừng lại.
Tui nghiêm túc hoài nghi Lang Ca là không tìm được chỗ nào sạch sẽ để hạ lưỡi.
/Cuộc sống bi thảm của bạn nhỏ Chó đất 14/
Đắm chìm trong xung kích bị sói li. ếm nên tui mãi không bình tĩnh nổi, Lang Ca tự dưng ngậm lấy gáy tui tha vào một bên góc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!