01.
Lang Vương cả đời này cũng chưa từng nghĩ tới, có một ngày nó lại phủng một con chó trên tay, lại còn là một con chó đất, một nhóc con chó đất màu xám nhỏ.
…
Sói là loài vật tham lam hung tàn, mạnh được yếu thua. Trước khi gặp nhóc chó đất, Lang Vương lớn lên vẫn luôn không ngừng phải cạnh tranh. Giành nhau mà sống sót, giành lấy đồ ăn, cướp đoạt lãnh thổ, tranh đấu địa vị.
Khi nó mới được một tháng tuổi, nó gặp tên địch nhân đầu tiên của đời mình — một con gấu ngựa xông vào ổ sói. Trên núi Bắc Giản gấu ngựa không nhiều, bị gấu ngựa phát hiện ra ổ sói lại càng ít, bất hạnh cả đời nó chính là bắt đầu từ lúc này.
Sói thiên tính cảnh giác, sáu con sói con sau khi phát hiện nguy hiểm liền liều mạng rúc vào thật sâu trong ổ, con nào khí lực lớn thì trốn được vào sâu, con nào yếu ớt thậm chí bị đá ngoài cửa động.
Gấu ngựa ăn được hai con sói con thì bỏ chạy, bởi vì bầy sói đã đuổi đến. Nó cùng ba anh em khác may mắn sống sót, cũng không phải nhờ vận mệnh quan tâm, mà là khí lực chúng nó khá lớn.
Hai tháng tuổi, sói mẹ dạy nó bài học đầu tiên trong đời — học được khuất phục trước mặt kẻ mạnh. Sói mẹ đè nó xuống đất, tứ chi hướng lên trên, lộ ra cái bụng yếu đuối, đây là tư thái khuất phục.
Nó bò lên, bị đè ngã, bò lên, lại bị đè ngã… Mãi đến tận khi nó thuận theo, nằm trên mặt đất bày ra vẻ yếu thế trước mặt sói mẹ.
Một con sói không đủ mạnh lại dám ngông nghênh trong nơi cấp bậc phân chia nghiêm ngặt như bầy sói là tự tìm đường chết. Điểm này, từ nhỏ nó đã ghi tạc trong lòng.
Lại lớn hơn một chút, sói cha mang theo chúng nó ra ngoài đi săn, dạy chúng nó cách sinh tồn. Sau khi bắt giết được con mồi, chúng nó không có tư cách hưởng thụ bữa ăn ngon mà chỉ được phép đứng từ xa nhìn.
Nhìn con mồi bị bầy sói cắn xé hầu như không còn gì, lưu lại cho chúng nó vĩnh viễn chỉ là một chút máu thừa thịt cặn.
Chúng nó lúc quá đói bụng cũng sẽ xông đến cướp ăn. Hậu quả bị toàn bộ bầy sói phản kích, chúng nó không ăn được thịt, trái lại còn bị thương, cái được không đủ bù cho cái mất.
Bầy sói nuôi nấng lũ sói con lớn lên tuyệt đối không phải vì phụ tử từ hiếu, mà là vì sự lớn mạnh của bầy sói, mở rộng lãnh địa.
Một khắc kia, trong mắt chúng nó không còn cha mẹ thân hữu, chỉ có thịt và còn lại là kẻ cạnh tranh.
…
Sau khi trưởng thành, bởi vì có thể ăn no nê, nó liên hợp với anh em g. iết chết sói cha. Ánh mắt sói cha trước khi chết cả đời nó cũng không thể quên được, là không cam lòng đồng thời còn mang theo một tia vui mừng. Sói cha có lẽ cảm thấy công dạy dỗ của mình cũng không tệ lắm.
Nó tiếp quản bầy sói, tiếp đến là giết chóc cùng đấu tranh vô tận. Từ con đầu đàn của một bầy sói nhỏ, nó từng bước tiến lên thành bá chủ của toàn bộ núi Bắc Giản.
Rồi Lang Vương bị chính con dân của nó phản bội, trong đó bao gồm cả ba người anh em của nó.
Lang Vương bị thương nặng, đạp lên thi thể ba người anh em, trốn thoát.
Nó cùng với sói cha đã chết đi giống nhau, đều không cam lòng. Nhưng bất đồng chính là nó không hề có một nửa điểm vui mừng nào cả.
02.
Lang Vương bị con người nhặt về.
Nó nhìn song sắt xung quanh cùng camera theo dõi, yên tâm thoải mái tiếp nhận cứu trị của con người, theo như nhu cầu mỗi bên thôi.
Mà hiển nhiên con người không chỉ nghĩ như vậy.
Bọn họ không chỉ mỗi ngày muốn Lang Vương phải ăn, thậm chí còn muốn tìm cho Lang Vương bạn
-đính
-kèm!
Lang Vương nhìn chó cái run lẩy bẩy trong lồng sắt, một móng vuốt lật ngược chậu thịt thỏ trước mặt. Ngu xuẩn!
Đến con thứ mười hai, nếu nó có thể để ý đến con cái, lại có thể đến nông nỗi này ư?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!