Chương 32: (Vô Đề)

Châu nhi đi vào Phong phủ, do dự không dám bước về phía trước, lại không thể cứ như vậy mà trở về, không hoàn thành được nhiệm vụ mà tiểu thư đã giao, nàng làm sao có thể trở về ăn nói với tiểu thư đây.

Không ngừng xoay xoay ngón tay của mình, cách cửa lớn còn có mấy chục thước cứ thế đi qua đi lại, ánh mắt thường thường cẩn thận nhìn về phía bên trong vài lần, nhưng mà, thế nào cũng không có dũng khí đi về phía trước.

Mặc dù khoảng cách của nàng với cửa lớn có chút xa, nhưng cứ đi tới đi lui như vậy, hộ vệ khẳng định liền phát hiện nàng.

"Ngươi ở chỗ này làm cái gì?" Một tên cầm đầu nhóm hộ vệ đã đi tới, trầm giọng hỏi, đôi mắt ở thân thể của nàng liên hồi quét qua mấy lần, liền đoán được thân phận của nàng, hẳn là nha đầu nhà ai, nói vậy chắc lại là tiểu thư nhà nàng coi trọng Phong công tử, nên vội tới vì tiểu thư nhà nàng tặng quà cáp cho Phong công tử đi.

Chuyện giống như vậy, hắn cũng đã sớm nhìn thấy nhưng không thể trách…

Châu nhi bị hắn làm cho hoảng sợ, theo bản năng vỗ vỗ ngực, sau khi lấy lại tinh thần, mới lắp bắp nói:"Ta… ta tới tìm công tử của nhà ngươi…"

"Hừ." Tên hộ vệ lạnh lùng hừ một tiếng, khoé môi xả ra vài tia châm chọc:"Trở về nói cho tiểu thư nhà ngươi biết, kêu nàng ta chết phần tâm tư kia đi, công tử nhà ta không có khả năng thích nàng ấy đâu."

Hắn thậm chí có chút hoài nghi, công tử nhà hắn có thể cả đời không cưới vợ hay không nha?

"Ta… Ta…" Châu nhi vốn là rất lo lắng, nay lại bị hắn nói như vậy, lại chột dạ, nhưng mà cứ như vậy trở về, không có cách nào để giao phó với tiểu thư nha, ai, tiểu thư rốt cuộc là nghĩ như thế nào nha, người giống Phong công tử, làm sao có thể tuỳ tiện đến gặp nha.

"Ta… tiểu thư nhà ta… tiểu thư nói muốn gặp mặt Phong công tử." Cố lấy dũng khí, rốt cục nói ra một câu trọn vẹn, nói như thế nào, nàng đều phải đem ý tứ kia chuyển đạt đến.

"Ha… ngươi nói cái gì???" Tên hộ vệ kia ngây ngốc, lập tức cười lớn ra tiếng, trong tiếng cười kia rõ ràng có mang theo sự trào phúng, tiểu thư nhà nàng đúng là dám nghĩ, thực dám nói nha, cùng công tử nhà hắn gặp mặt? "Đây vẫn là ban ngày ban mặt, tiểu thư nhà ngươi lại bắt đầu nằm mơ? Lần trước công chúa tự mình đến, công tử nhà ta cũng không gặp đâu, ngươi nói, tiểu thư nhà ngươi muốn gặp công tử nhà ta, có thể sao?"

Cũng không phải người này vô lễ, thật sự là loại chuyện này đã xảy ra quá nhiều.

"Này…" Châu nhi nghẹn lời, nàng có thể nói gì nữa đây, người ta là công chúa đến đây, còn chưa được thấy, tiểu thư nhà nàng dù thế nào, so ra cũng kém hơn công chúa nha.

Âm thầm thở dài, cúi đầu, chậm rãi xoay người, nghĩ phải rời đi.

Đúng vào lúc này, Phong Dật Hiên đi ra.

"Công tử." Hộ vệ rất nhanh xoay người lại, cung kính hành lễ.

Châu nhi cũng rất nhanh chuyển mắt, nhìn lại, nhìn thấy Phong Dật Hiên đi ra, không khỏi ngây người, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn Phong công tử gần như vậy, Phong công tử này, thật đúng là tiên nhân hạ phàm mà, thật sự là quá đẹp mắt.

Vị trí nàng đứng là đối diện cửa lớn, Phong Dật Hiên vừa ra tới tất nhiên liền nhìn thấy nàng, nhìn thấy ánh mắt si mê kia của nàng, chỉ là hơi hơi lướt nhìn qua, cũng không có quá nhiều phản ứng, liền tiếp tục đi về phía trước.

"Phong… Phong công tử, chờ một chút." Nhìn thấy Phong Dật Hiên cứ thế lướt đi qua mình, Châu nhi đột nhiên hoàn hồn, cũng không biết lấy can đảm từ chỗ nào, đột nhiên chạy về phía trước, vội vàng hô…

Bước chân của Phong Dật Hiên hơi hơi dừng một chút, chân mày tựa hồ nhẹ nhàng nhăn lại một chút, Châu nhi đã chạy tới trước mặt của hắn, liên tục nói:"Phong công tử, tiểu thư nhà ta muốn gặp ngươi."

Mày nhăn rõ ràng hơn, trong lòng đột nhiên có chút phiền chán, chuyện như vậy, thật sự gặp quá nhiều, trước kia hắn có thể không để ý tới, chỉ làm như không hề nhìn thấy, nhưng hiện tại hắn không muốn lại để cho chuyện như vậy xảy ra nữa.

Nhìn đều không có nhìn, xem như không hề nhìn thấy Châu nhi, liền tiếp tục đi về phía trước.

"Ai." Châu nhi thấp giọng than nhẹ:"Đã biết là không có khả năng, Đường phủ dù thế nào cũng không thể so với công chúa mà." Thì thào nói nhỏ, vì tiểu thư nhà mình than tiếc, tuy rằng tiểu thư hiện tại thật sự thực vĩ đại, nhưng người ta lại là Phong công tử

- Nhân trung chi long nha, không phải người bình thường có thể với tới.

"Không phải đã sớm nói với ngươi rồi sao, đi về đi." Hộ vệ kia khoát tay một cái với nàng.

"Chờ một chút." Châu nhi vừa muốn xoay người rời đi, Phong Dật Hiên đột nhiên kêu nàng lại, trong giọng nói mang theo vội vàng rất rõ ràng, còn ẩn một tia chờ mong:"Ngươi vừa mới nói cái gì?" Nha đầu này vừa mới nói có phải là Đường phủ hay không? Trong thành Này họ Đường không nhiều, hơn nữa về độ nổi danh hình như cũng chỉ có một nhà.

"Ta nói, tiểu thư nhà ta muốn gặp Phong công tử." Châu nhi có chút mạc danh kỳ diệu nhìn về phía hắn, nàng vừa mới nói sai cái gì a?

Kỳ quái, Phong công tử này vừa rồi vẫn là một dáng vẻ cách người ngàn dặm sao, thế nào lại đột nhiên thay đổi như vậy?

Hắn chuyển biến cũng rất nhanh đi, không chỉ có làm cho Châu nhi kinh ngạc, lại còn làm cho hộ vệ kia kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, từ trước đến nay bọn họ chưa từng thấy dáng vẻ gấp gáp như vậy của công tử nha.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!