Ma cà rồng khi khát máu, đôi mắt sẽ biến thành đỏ rực như máu.
Trong lúc ý nghĩ này lướt qua đầu, Giang Bán Nhứ đã cảm nhận được ở cánh tay truyền đến một cảm giác lạnh lẽo ẩm ướt, sự quái dị đó khiến cậu toàn thân run lên.
Ứng Điều có đủ sức để hoàn toàn khống chế cậu.
Khi dòng máu chảy ra bị l**m sạch, Giang Bán Nhứ tận mắt thấy vết cắn trên da nhanh chóng khép lại, cậu không biết mình nên kinh hãi hay sợ hãi.
Cơn đau chưa kịp biến mất, ngay giây tiếp theo, Ứng Điều lại nắm lấy cánh tay cậu đưa lên môi, cặp răng nanh trắng sắc đâm xuyên qua da ở cổ tay, máu tươi lập tức trào ra.
Mọi việc xảy ra quá nhanh làm Giang Bán Nhứ hoàn toàn không kịp phản ứng.
Cơn đau bị xé da làm cậu run lên một cái, hơi thở dồn dập, không nhịn được khẽ rên một tiếng.
Rõ ràng là rất sợ, nhưng chỉ sau khoảnh khắc đau đớn rút đi thì cậu lại cảm nhận được một thứ kh*** c*m kỳ dị len vào.
Ánh mắt Giang Bán Nhứ dần trở nên mơ hồ tan rã.
Chỉ trong vài giây, toàn thân cậu đã mất hết sức lực. Mồ hôi nóng ướt đẫm người, cậu tựa lưng vào chiếc tủ thấp, bị thân hình cao lớn của quỷ hút máu bao trùm.
Trên môi hắn vương vài giọt máu đỏ tươi, Ứng Điều cúi xuống gần cậu, hơi thở lạnh lẽo và u ám càng sát hơn.
Khi răng nanh lạnh buốt chạm vào vùng cổ, Giang Bán Nhứ cảm giác nguy hiểm dâng đến tột cùng.
Nỗi sợ cái chết trào lên trong lòng, cổ họng cậu bật ra một tiếng nức nghẹn ngào.
Âm thanh run rẩy ấy khiến cơ thể Ứng Điều bất giác cứng lại.
Lý trí của hắn lúc này mới chậm rãi quay về.
Ngày nào cũng ở cạnh Giang Bán Nhứ, luôn ngửi thấy hương máu của cậu, sự dụ hoặc ấy vốn hắn có thể dễ dàng ngăn lại.
Hắn thậm chí còn xem đó như cách tạm thời xoa dịu cơn thèm khát khi chưa thể uống máu.
Nhưng việc Giang Bán Nhứ bất ngờ bị thương chảy máu nằm ngoài kế hoạch của hắn.
Khi mùi máu thơm ngọt ấy đặt ngay trước mắt, sự tự chủ của hắn bị đánh tan, mọi việc đã hoàn toàn lệch khỏi quỹ đạo ban đầu.
Sống lưng hắn căng cứng, lồng ngực phập phồng, răng nanh chậm rãi thu lại.
Ứng Điều kìm nén cơn thèm hút máu, thay vào đó l**m sạch những giọt máu còn sót lại trên cổ tay cậu, rõ ràng vẫn chưa thỏa mãn.
Mà lúc này, Giang Bán Nhứ đã thôi chống cự, thậm chí còn chủ động đưa cánh tay gầy yếu của mình lên sát môi hắn.
Đôi mắt đỏ rực dần trở lại màu đen khi cơn khát bị hoàn toàn chế ngự.
Nhưng cơ thể Ứng Điều lại căng chặt, đôi mày bất giác nhíu lại.
Hắn nhận ra sức mạnh và khả năng chống đỡ của mình đang tăng lên nhanh chóng, một hiệu quả mà máu nhân tạo bình thường không thể mang lại.
Đồng thời, hắn cảm giác cơ thể mình đang trải qua những thay đổi không thể khống chế.
Cơn nóng rực lạ lẫm và dữ dội như thiêu đốt, còn khó chịu hơn cả khi bị ánh mặt trời chiếu vào, như thể một d*c v*ng sâu kín bị k*ch th*ch trỗi dậy.
Đôi mắt đen của hắn lại nhanh chóng hóa đỏ, khi Giang Bán Nhứ áp sát thân hình mềm mại và ấm áp vào hắn, ánh nhìn đầy xâm lược bất giác co rút.
Hắn lập tức muốn ôm chặt lấy cậu.
Sau khi bị quỷ hút máu cắn, con người sẽ tạm thời chịu ảnh hưởng từ nước bọt của chúng, sinh ra cảm giác thuận phục và mê luyến đối phương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!