Chương 33: (Vô Đề)

Ma cà rồng đã quá hiểu tính cách người yêu.

Hắn biết chỉ cần mình không đưa ra yêu cầu gì quá đáng, Giang Bán Nhứ đều sẽ ngoan ngoãn đáp ứng.

Trước mắt, thiếu niên loài người trầm ngâm một lát rồi nghiêm túc gật đầu.

Nhưng trước khi để hắn tiến vào, Giang Bán Nhứ vẫn do dự mà xác nhận một câu:

"Chỉ… chỉ là ngủ thôi nhé."

Cậu vừa nói xong, chạm phải ánh mắt không gợn sóng của Ứng Điều, lập tức chột dạ mà dời đi tầm mắt.

Dù sao Ứng Điều vốn chỉ nói ngủ chung một phòng, cũng chưa từng nhắc đến việc làm gì khác.

Cậu lại cảm thấy hỏi thêm câu này, ngược lại như chính mình đang nghĩ ngợi lung tung.

Nhưng ngày mai cậu còn phải dậy sớm đi thăm ông nội, chuyện đó rất quan trọng.

Để chắc chắn, cậu vẫn cứ hỏi.

"Ừ," ma cà rồng nghe vậy khẽ gật đầu.

"Anh chỉ muốn được ôm em nhiều hơn một chút."

Phòng ngủ chính.

Giang Bán Nhứ tắm rửa xong từ phòng tắm đi ra, Ứng Điều đã thay áo ngủ màu trầm, nằm ở phía bên kia giường chờ cậu.

Căn phòng trang trí đơn giản, ấm áp, lại vì sự hiện diện của ma cà rồng khí chất trầm tĩnh kia mà bỗng trở nên chật chội.

Cậu tắt đèn trần, chỉ để lại chiếc đèn ngủ mờ nhạt nơi đầu giường rồi hơi lúng túng chui lên giường mình.

Hầu như vừa mới nằm vào ổ chăn, ma cà rồng đã buông điện thoại rồi xoay người ôm lấy cậu.

Giang Bán Nhứ vừa tắm xong, người mềm mại ấm áp, còn vương hương sữa tắm ngọt dịu.

Dựa vào lợi thế hình thể, hắn dễ dàng đem cậu ôm trọn vào lòng.

Sống lưng khẽ cong, hắn chôn đầu vào hõm cổ thiếu niên mà hít sâu một hơi.

Vì quá mức yêu thích, nơi ánh mắt cậu không thấy, đôi mắt hắn dần loang ra sắc đỏ.

Cơ thể lạnh lẽo của ma cà rồng khiến Giang Bán Nhứ run rẩy, nhưng rồi cũng từ từ quen với nó.

Khoảng cách gần quá mức khiến động tác hít thở của Ứng Điều làm cậu nhạy cảm mà co người lại.

Cái ôm quá chặt khiến thiếu niên bối rối, không biết nên đẩy ra hay đáp lại.

Mãi đến khi cảm giác được hơi thở hắn càng lúc càng nặng nề, Giang Bán Nhứ mới định đưa tay giãy ra.

Nhưng còn chưa kịp thì gò má đã bị phủ lên một nụ hôn mềm lạnh, nhẹ như bông tuyết.

Ứng Điều dường như đặc biệt thích giữ lấy khuôn mặt cậu mà hôn.

Mà điều Giang Bán Nhứ không dám nói thành lời chính là, cậu cũng rất thích được hắn đối xử như thế.

Bởi vì mỗi lần như vậy, Ứng Điều đều dịu dàng như không giữ lại chút nào tình yêu dành cho cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!