Đón lấy ánh mắt ma cà rồng nhìn sang, Ngô Tương Đình lập tức nghiêm mặt, ngồi thẳng lưng.
Ông bị thái độ nghiêm túc của đối phương ảnh hưởng, trong thoáng chốc lại có cảm giác như mình đang bàn về một dự án cực kỳ khó nắm bắt.
Ngô Tương Đình thầm thấy kỳ diệu, khi chứng kiến một ma cà rồng và một con người thiện lương lại có thể sinh ra ràng buộc tình cảm.
Bởi vì khi sa vào tình yêu thì ma cà rồng sẽ kiềm chế bản tính, bị tình cảm ràng buộc, sức phá hoại đối với xã hội loài người sẽ giảm xuống rõ rệt.
Là người có liên hệ mật thiết với ma cà rồng, mức độ nguy hiểm mà ông phải gánh vác đương nhiên cũng giảm theo.
Nhưng ông thật không ngờ có một ngày mình lại phải đóng vai cố vấn tình cảm cho ma cà rồng.
Trong phòng nhiệt độ vốn rất mát mẻ, vậy mà Ngô Tương Đình cảm thấy mình bắt đầu toát mồ hôi.
Bởi lẽ cung cấp sự trợ giúp và phục vụ cần thiết cho ma cà rồng trong quá trình sống giữa xã hội loài người, đó là trách nhiệm của ông.
Cho nên, cho dù hoàn toàn không có manh mối gì thì ông cũng buộc phải nghĩ cách tạo ra manh mối.
Ngô Tương Đình bình tĩnh xoa trán, hỏi:
"Hiện giờ ngài định thế nào?"
Ứng Điều cũng vô cùng nghiêm túc:
"Tôi muốn nói cho cậu ấy, những ý nghĩ này của tôi."
Đây chính là phản ứng đầu tiên của ma cà rồng khi đối mặt tình huống này.
Ngô Tương Đình nghe vậy liền vội vàng xua tay.
Cái bước đi này, đúng là quá thường thấy.
Ở một người xác nhận được tình yêu của mình dành cho người khác, liền có thể bày tỏ tâm ý, đưa ra lời thỉnh cầu kết giao.
Nếu đối phương đồng ý, vậy thì hai người có thể hạnh phúc bên nhau. Nếu đối phương không đồng ý, cũng có thể lựa chọn tiếp tục theo đuổi.
Nhưng tình huống trước mắt đây, rõ ràng phức tạp hơn rất nhiều.
"Ngài không thể tùy tiện thổ lộ. Ít nhất cũng nên xác định đại khái xem Tiểu Giang tiên sinh hiện giờ nhìn nhận ngài thế nào đã."
Ngô Tương Đình nhắc nhở: "Ngài đừng quên, giữa ngài và cậu ấy còn có hiệp nghị liên quan đến giao dịch tiền bạc."
Hiệp nghị này vốn là do Ngô Tương Đình tự tay soạn, ông đương nhiên rất rõ ràng nội dung.
Ông lắc đầu: "Giữa những người yêu nhau thì làm gì có chuyện giao dịch tiền bạc như thế."
Ứng Điều thần sắc không đổi.
Điều này từ sớm hắn đã nghĩ đến rồi.
Hắn vốn đã chuẩn bị, chỉ chờ một thời cơ thích hợp để giải quyết vấn đề hiệp nghị kia.
"Còn một chuyện nữa." Ngô Tương Đình cố gắng lựa lời uyển chuyển: "Ngài là huyết tộc, còn cậu ấy là con người cung cấp máu cho ngài."
Những lời này nói thế nào cũng không nghe thuận tai, nên giọng của Ngô Tương Đình ngày một nhỏ dần: "Tệ nhất chính là… nếu trong lòng cậu ấy, ngài chỉ là một ma cà rồng bất cứ lúc nào cũng có thể hút máu cậu ấy…"
Ma cà rồng vốn dĩ vẫn bình tĩnh lắng nghe, nghe đến đây thần sắc dần chững lại.
Ngô Tương Đình khó xử mà nói tiếp: "Nếu vậy thì ngài thổ lộ, có lẽ sẽ dọa cậu ấy sợ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!