Chương 17: (Vô Đề)

Cuối cùng Giang Bán Nhứ cũng hiểu vì sao lúc trước Ứng Điều lại nhắc cậu mang theo dù.

Từ nhà ăn khách sạn trở về phòng, có một đoạn hành lang hoàn toàn phơi nắng, không hề có chỗ che chắn nào.

Ứng Điều dặn bung dù, thế là Giang Bán Nhứ đưa hắn về phòng, hai người sóng vai đi cùng.

Vì nếu chỉ một mình bung dù thì sẽ càng kỳ lạ, nên Giang Bán Nhứ dứt khoát cũng chui vào dưới chiếc dù đó.

Giữa mùa hè, ánh nắng gay gắt chói chang. Suốt cả quãng đường, Giang Bán Nhứ còn căng thẳng hơn cả Ứng Điều, lo hắn sẽ bị hở chỗ nào rồi lại xuất hiện cảnh tượng đáng sợ.

Dù vốn chỉ đủ cho một người, hai người dùng chung vẫn thấy hơi chật chội.

Giang Bán Nhứ càng đi càng nghiêng người ra ngoài, cố gắng nhường thêm khoảng trống cho Ứng Điều.

Ứng Điều khẽ nhíu mày: "Xa như vậy làm gì?"

Nửa người Giang Bán Nhứ đã thò ra ngoài, gương mặt phơi dưới ánh nắng, bị chói đến mức phải hơi nheo mắt lại.

Ma cà rồng lập tức định kéo chiếc ô lại che cho cậu.

"Tôi không sợ nắng mà." Giang Bán Nhứ hoảng hốt giữ chặt cán ô, hạ giọng nói:

"Anh đừng lộn xộn."

Lòng bàn tay ấm áp của cậu đặt lên những đốt ngón tay tái nhợt lạnh lẽo của hắn, hơi ấm bao phủ khiến Ứng Điều không kìm được mà cụp mắt xuống.

Trầm mặc một lát.

"Ô này đủ rộng cho hai người." Giọng hắn thản nhiên vang lên.

"Cậu đứng sát lại một chút là được rồi."

Giang Bán Nhứ nghe vậy sững ra rồi lập tức thấy có lý, chính mình vừa nãy thế mà không nghĩ ra.

Cậu vội vàng bước vào sát bên trong.

Từ góc nhìn của người ngoài, hai người cùng chung một chiếc ô, bờ vai đã chạm vào nhau.

Giang Bán Nhứ hoàn toàn không nhận ra có gì khác thường.

Để giữ thăng bằng, cậu đặt ngón tay lên cánh tay hắn, cảm giác mát lạnh rõ rệt trong cái nóng oi bức của mùa hè.

Hơn nữa khi đứng gần như vậy, hơi lạnh từ cơ thể quỷ hút máu xuyên qua lớp vải mỏng truyền đến, giống như bên cạnh là một khối băng khổng lồ.

Giang Bán Nhứ mừng rỡ nói: "Người anh mát thật đấy."

"Vậy à." Ứng Điều cúi mắt, trong ánh mắt thoáng hiện ý cười rất nhạt.

"Thế thì cậu lại gần chút nữa đi."

……

Buổi sáng Giang Bán Nhứ theo thầy đi nghe giảng, buổi chiều chủ yếu tham gia các hoạt động, giữa chừng quen thêm được vài bạn ở trường khác.

Đã quen biết thì coi như có duyên, chạng vạng cả nhóm rủ nhau tổ chức liên hoan. Khách sạn có thể sắp xếp BBQ ngoài trời, còn có hát hò chơi trò chơi, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.

Hơn mười sinh viên tụ lại bàn chuyện chương trình và chia tiền, vài chị khóa trên bỗng nhiên nhắc đến Ứng Điều.

Lúc ăn sáng, mọi người đều đã thấy qua hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!