Chương 31: (Vô Đề)

Bữa tiệc sinh nhật của Lại Tiểu Manh kéo dài đến nửa đêm mới giải tán, Trình Tự định hỏi có cần đưa Mạnh Hạ về trước không, nhưng liếc thấy tay Ninh Thanh Uyển và Mạnh Hạ đan vào nhau, cổ họng khẽ nuốt, ngậm ngùi nuốt lời vào bụng, biết điều đưa Ninh Thanh Uyển về tận cửa nhà rồi vội vàng rời đi.

Điều hòa trong xe bật thấp, hơi lạnh, sau khi xuống xe, gió đêm nhẹ nhàng thổi qua má và tai, mang theo chút nóng bức của sự bồn chồn, Mạnh Hạ cúi đầu nhìn tay hai người đang nắm lấy nhau, là mười ngón tay đan xen.

Nhưng tâm trạng của cô từ niềm vui sướng, cuồng nhiệt ban đầu dần dần biến thành cảm giác không thực. Tối nay như một giấc mơ. Giờ họ là quan hệ gì, Ninh Thanh Uyển thực sự thích cô sao, nụ hôn có phải chỉ là do tác động của rượu.

Nhưng cảm giác đau nhói từ đầu ngón tay nhắc nhở cô, đây không phải là mơ.

"Chị..."

"Ừ?" Ninh Thanh Uyển bật đèn trong nhà, không quay đầu lại.

Đợi một lúc không thấy Mạnh Hạ trả lời, cô mới quay lại, thấy dáng vẻ ngẩn ngơ của Mạnh Hạ, không khỏi nhíu mày, nhẹ nhàng hỏi, "Sao thế?"

Gần gũi khiến cô e ngại, như mắc xương ở họng, điều cô muốn hỏi lại không sao thốt nên lời, Mạnh Hạ lắc đầu nhẹ giọng nói, "Không có gì."

Ninh Thanh Uyển chăm chú nhìn cô, muốn từ ánh mắt cô biết được cô đang nghĩ gì, nhưng chỉ đối diện một giây, Mạnh Hạ đã cúi đầu tránh ánh nhìn.

"Đi tắm trước đi, lát nữa chúng ta nói chuyện."

Nói chuyện gì? Mạnh Hạ ngạc nhiên ngẩng đầu, Ninh Thanh Uyển chỉ để lại một bóng lưng, im lặng một lúc, cô liền đi theo.

Lần này Ninh Thanh Uyển không để cô vào phòng khách, lấy quần áo ngủ mới và đồ lót cho cô thay, giọng nói dịu dàng, "Em tắm trước, chị đi gọi điện thoại."

Mạnh Hạ gật đầu, ngoan ngoãn vào phòng lắm, trên người vẫn còn mùi khói và rượu từ quán bar, không mấy dễ chịu. Mạnh Hạ ở trong phòng tắm rất lâu, vừa gội đầu vừa lo lắng không biết Ninh Thanh Uyển muốn nói chuyện gì với cô.

Đến khi tắm xong, cô vẫn không nghĩ ra điều gì, dù nói về gì đi nữa, lát nữa cũng phải đối diện trực tiếp, Mạnh Hạ cố gắng bình tĩnh, không để mình tiếp tục lo lắng về vấn đề đó.

Lần này Ninh Thanh Uyển chuẩn bị cho cô một chiếc váy ngủ in hình một con thỏ, là con thỏ mà Ninh Thanh Uyển vẽ trên Weibo, mập mạp dễ thương. Mạnh Hạ cầm máy sấy tóc, sấy cho đến khi nhàm chán, giơ tay chọc vào má phúng phính của con thỏ, khóe miệng không tự chủ mà nhếch lên.

"Thích không?" Giọng nói lạnh lùng nhưng dịu dàng.

Không biết Ninh Thanh Uyển vào phòng tắm lúc nào, Mạnh Hạ giật mình, suýt nữa làm rơi máy sấy. Cô ngẩng đầu qua gương thấy Ninh Thanh Uyển phía sau, cùng vừa tắm xong, tóc sấy khô một nửa, mặc áo choàng ngủ màu trắng ngà, dáng vẻ lười biếng, cổ áo mở rộng, lộ ra xương quai xanh tinh tế đẹp mắt, làn da trắng mịn...

Tim cô như lên đến cổ họng rồi lại rơi xuống, đập thình thịch không ngừng.

Mạnh Hạ không thoải mái dời ánh mắt đi, từ khi hôn Ninh Thanh Uyển, cảm giác giữa hai người trở nên rất vi diệu, khi ở bên cô, cô dễ dàng trở nên căng thẳng hơn trước.

Máy sấy tóc vẫn bật, thổi gió vào không khí.

"Sao không nói gì, thích con thỏ này không?"

Ninh Thanh Uyển bước thêm hai bước, giơ tay gạt một lọn tóc của cô đã khô. Cô lại tiến sát hơn, gần như áp vào lưng Mạnh Hạ, tay vòng từ sau lưng cô tắt máy sấy và đặt sang một bên.

Cảm giác mềm mại áp vào lưng. Mạnh Hạ căng cứng, có lẽ vị vừa tắm xong, hương bạc hà trên người Ninh Thanh Uyển nồng nàn hơn, bao quanh mũi nhưng không giúp cô tỉnh táo hơn chút nào.

"Em thích." Mạnh Hạ nói nhỏ.

Hai người đứng sát nhau, tóc của Ninh Thanh Uyển chạm vào cổ Mạnh Hạ, khiến cô thấy ngứa, nghiêng đầu muốn tránh đi, nhưng bị Ninh Thanh Uyển nắm lấy vai giữ lại.

"Đừng động đậy."

Mạnh Hạ cắn môi, cố gắng không động đậy.

Sau một lúc im lặng, Ninh Thanh Uyển một tay ôm cô, một tay lấy ra một chiếc hộp nhung màu đen đưa ra trước mặt cô, "Mở ra xem."

Mạnh Hạ làm theo, mở hộp ra, bên trong là một sợi dây chuyền, mặt dây chuyền là hình con thỏ mà Ninh Thanh Uyển đã vẽ, trên cổ con thỏ có khắc hai chữ cái "x" và "w".

"Có thích không?" Ninh Thanh Uyển dừng lại một chút, bổ sung, "Vẽ xong hôm đó đã bắt đầu làm, hôm qua mới nhận được, ban đầu không nghĩ sẽ tặng em sớm như vậy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!