Chương 19: (Vô Đề)

Tạ Doanh phát hiện ra cái túi nilon này khi về đến nhà.

Anh quả thật không để ý xem Thẩm Thanh Đình mang theo những gì khi lên xe, nhưng gần đây chiếc xe này chỉ chở mỗi cậu, vậy nên cái túi nilon này chắc chắn không phải của anh, mà là của Thẩm Thanh Đình.

Vừa gọi điện cho Thẩm Thanh Đình, anh vừa cẩn thận xem xét thứ bên trong cái túi.

Là một chai thủy tinh rỗng.

Nếu bên trong có đựng thứ gì thì còn dễ nói, nhưng một chai thủy tinh rỗng... Tạ Doanh thật sự không nghĩ ra nó có thể dùng để làm gì.

Mà khi nghe máy, giọng điệu của Thẩm Thanh Đình cũng rất kỳ quặc.

Tạ Doanh cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

Tuy nhiên...

Tạ Doanh siết chặt chai thủy tinh trong tay, tâm trạng rất tốt. Bất kể chai thủy tinh này dùng để làm gì, dù sao anh cũng lại tìm được một cái cớ, có thêm một cơ hội tuyệt vời để gặp mặt Thẩm Thanh Đình.

Thế nhưng... Tạ Doanh khịt mũi, luôn cảm thấy đâu đó xung quanh thoang thoảng mùi thức ăn thối rữa.

Anh cau mày, cầm điện thoại đi khắp gara tìm kiếm, xem có phải thùng rác nào chưa được dọn dẹp kịp thời hay không.

Nhưng sau khi kiểm tra kỹ lưỡng khắp nơi, anh vẫn không tìm thấy gì.

Cuối cùng, Tạ Doanh nhìn chai thủy tinh vẫn đang cầm trong tay với vẻ nghi ngờ.

Anh thử đưa lên mũi ngửi –

Mùi hôi thối này vậy mà lại phát ra từ cái chai này! Chẳng trách đi đến đâu cũng ngửi thấy!

Lúc này Tạ Doanh vẫn đang nói chuyện điện thoại với Thẩm Thanh Đình, thuận miệng hỏi một câu: "Cái chai thủy tinh này của em... đã từng đựng gì vậy?"

Ý của Tạ Doanh là muốn hỏi xem Thẩm Thanh Đình có từng dùng chai này để đựng đồ ăn hay thức uống gì không, nếu có, thì chắc là đồ ăn đó đã quá hạn và bị hỏng, muốn nhắc cậu cẩn thận.

Không ngờ sau khi nghe câu hỏi này, Thẩm Thanh Đình càng hoảng hốt hơn, nói năng bắt đầu ấp úng, sau đó cuống quýt cúp máy.

Tạ Doanh nheo mắt.

Anh lại cúi xuống ngửi cái chai, vẫn thấy mùi hôi thối không thể chịu nổi.

Kết hợp với hành động kỳ lạ vừa rồi của Thẩm Thanh Đình...

Tạ Doanh ném chai vào túi nilon, bọc ba lớp trong ba lớp ngoài thật cẩn thận, rồi quay lại xe lấy vài tờ khăn ướt lau tay sạch sẽ.

Anh nhìn chằm chằm vào cái túi nilon, lông mày càng nhíu chặt, cuối cùng duỗi hai ngón tay, kẹp lấy chai thủy tinh được bọc bên trong, mang về nhà.

Khi chờ thang máy, Tạ Doanh bực bội nghĩ, tốt nhất là trong chai này đừng có chứa pheromone của Alpha nào khác!

Chai pheromone không rõ nguồn gốc này khiến vị luật sư họ Tạ bực bội cả buổi tối. Sau khi ăn tối xong, anh vẫn không nguôi giận, phải chạy vào phòng ngủ nhỏ xem một lúc điệu múa của Thẩm Thanh Đình mới bình tĩnh lại được.

Tạ Doanh quyết định, ngày mai gặp mặt, nhất định phải bắt Thẩm Thanh Đình vứt cái chai pheromone hôi thối không biết của Alpha nào cho cậu này đi!

Càng nghĩ anh càng thấy bất an.

Theo đuổi người khác cũng phải có nguyên tắc cơ bản, Tạ Doanh tuyệt đối không làm ra chuyện theo dõi nhất cử nhất động của Thẩm Thanh Đình hai mươi tư trên hai mươi tư giờ. Anh không khỏi bắt đầu nghi ngờ, chẳng lẽ, gần đây bên cạnh Thẩm Thanh Đình còn xuất hiện Alpha khác?

Tạ Doanh: "..."

Tạ Doanh lo lắng đi đi lại lại trong phòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!