Diệp Nịnh một đôi trong trẻo con ngươi trợn to, bên trong phản chiếu thân ảnh Phó Dư Sí.
Quanh mình ầm ĩ thanh giống như đột nhiên biến mất, lỗ tai hắn giờ phút này chỉ nghe thấy thanh âm Phó Dư Sí.
Sí ca nói thích cậu.
Hắn hỏi cậu có muốn yêu đương không.
Pháo hoa, dắt tay, thông báo......
Hết thảy hết thảy, đều như là một hồi tốt đẹp đến không chân thật mộng.
Trong lúc thất thần, Phó Dư Sí nhéo nhéo tay Diệp Nịnh, gọi hồn cậu về.
Theo sau trong mắt mỉm cười, tiếp tục nói:
"Anh không nghĩ chỉ làm ADC của em."
"Anh muốn trở thành người yêu của em, Alpha của em."
"Được không?"
Diệp Nịnh chỉ cảm thấy cả người như là sa vào ở hạnh phúc ngọt ngào hải dương, ngay cả gió thổi qua đều mang theo vui sướng hương vị.
Cậu cong lên mặt mày, mở miệng đáp lại: "Dạ."
Ngực nóng lên.
Phó Dư Sí bỗng nhiên cúi người, cách khẩu trang, ở trên môi hắn nhẹ nhàng một hôn.
Hai người đều mang khẩu trang, lại đều cảm thấy rõ ràng mà chạm vào đối phương.
Một cái đơn giản hôn qua sau, Phó Dư Sí lại gắt gao ôm chặt hắn.
Nếu không phải chung quanh người nhiều, hắn đều muốn ôm người chuyển vài vòng.
Một thốc màu tím nhạt pháo hoa vừa vặn xông lên không trung, trán thành ngũ thải ban lan lãng mạn.
Hình như là ở vì trận này chỉ có hai người biết đến thông báo ăn mừng.
Có người tựa hồ chú ý tới bọn họ.
Nhìn bên này khe khẽ nói nhỏ:
"Các cậu xem kia hai anh chàng."
"Thân hình tuyệt, thật xứng đôi."
"Bọn họ là một đôi đi? Tuyệt đối là!"
"Trời ạ, ta nhìn kỹ, người nọ giống như cái kia ai......"
"Mãnh Liệt??"
Phó Dư Sí nắm Diệp Nịnh tay liền kéo đi, hai người xuyên qua ở náo nhiệt trong đám người.
Hôm nay chủ nhật, không phát sóng trực tiếp.
Ra nhạc viên sau, bọn họ lại đi ăn một bữa khuya, về đến nhà thời điểm đã là khuya.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!