Dựa vào kinh nghiệm trước đây, Phó Dư Sí đội mũ lưỡi trai và khẩu trang.
Tuy rằng khi livestream không lộ mặt, nhưng fan sớm đã đem ảnh chụp hắn tham gia hoạt động truyền nhau "l**m" hết lần này đến lần khác, sớm nhớ kỹ dáng vẻ của tôi.
Ở chỗ ít người thì còn đỡ, nhưng trước kia khi đi đến nơi đông người mà bị fan nhận ra, lập tức bị vây lại đòi ký tên, chụp ảnh chung. Cảnh tượng khi đó lớn chẳng thua gì minh tinh xuất hiện, người đông đến mức trong vòng trăm mét chật như nêm cối, làm dọa mấy anh bảo an chưa chuẩn bị kịp, suýt nữa còn định bỏ việc.
Đeo "trang bị" xong, thấy ánh mắt nghi hoặc của Diệp Nịnh, hắn giải thích:
"Trời sinh tính tình hướng nội, sẽ không bị nhận ra đâu."
Diệp Nịnh: "......"
—Rõ ràng không phải.
Nhưng cậu cũng đoán được nguyên nhân, nghiêm túc gật gật đầu:
"Tôi biết, Sí ca quá nổi tiếng, sẽ bị nhận ra ngay."
Phó Dư Sí khẽ cười, không nói thêm.
Ở quầy lấy vé rạp chiếu phim, còn một chút thời gian mới mở màn, hai người ngồi trên ghế chờ bên ngoài.
Một thiếu niên da trắng, gương mặt tinh xảo đến mức như không thật, ngồi cạnh một nam nhân dù mang khẩu trang, mũ lưỡi trai vẫn nhìn ra là soái ca khí chất cao cấp. Hai người ngồi chung đương nhiên hấp dẫn không ít ánh mắt.
Thậm chí phía sau còn có mấy người thì thầm:
"Cái Alpha kia đẹp trai quá, dù đeo khẩu trang vẫn ngầu chết được!"
"Trông cao ghê."
"Muốn xin cách liên lạc quá......"
"Đi đi đi!"
"Ngồi cạnh hắn là ai vậy? Nhìn cũng xinh ghê."
"Là người yêu sao? Nhưng Alpha chất lượng thế này chắc không tìm Beta đâu."
......
Diệp Nịnh không quen bị nhiều người nhìn chằm chằm, cậu liền hơi nghiêng người, đưa lưng về phía đám đông.
Còn Phó Dư Sí chỉ cần một ánh mắt liếc sang, tiếng bàn tán phía sau liền im bặt.
Khi hắn đứng thẳng người, ánh mắt sâu kia càng thêm lạnh lẽo, không cần giải phóng tin tức tố, khí thế Alpha đỉnh cấp cũng đủ khiến người khác ngậm miệng.
Thấy Diệp Nịnh khó chịu, Phó Dư Sí lấy trong túi ra một chiếc khẩu trang mới, đưa cho cậu.
"Cho cậu." —Ánh mắt quay lại nhìn Diệp Nịnh, lạnh lùng phút chốc tan biến.
Cậu nhận lấy, mỉm cười với hắn:
"Cảm ơn Sí ca."
Thấy Diệp Nịnh đeo cùng kiểu khẩu trang với mình, khóe mắt hắn cong lên:
"Không còn cách nào, người lớn lên xinh đẹp thì sẽ có phiền não này thôi."
Đến giờ chiếu, Phó Dư Sí đi mua một phần bắp rang và hai ly Coca mang về.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!