Chương 93: Phiên ngoại 1: Triệu Noãn Chanh

"Triệu Noãn Chanh, có phải cô thích tôi đúng không?"

***

Giải thích một chút về pass của phần phiên ngoại:

5841314520: (wǒ fāshi yīsheng yīshì wǒ ài nǐ) – Xin thề trọn đời anh yêu em

***

Thật ra mình không thích phần phiên ngoại (nói về couple Hạ Tuấn Minh – Triệu Noãn Chanh) này lắm, vì tên Minh kia vừa tra vừa xấu vừa đần, nhưng mà cả nhà cứ đọc cho vui, phần này có thêm Nhẫn – Thính và 2 bé cưng nữa nha~

***

Trong kỳ thi đại học Triệu Noãn Chanh phát huy vượt hơn mức bình thường thi đậu vào trường đại học X. Vào tháng Mười Một khi nhập học tại đại học X, từng mảng lớn cánh hoa dền ba màu nở rộ khiến khuôn viên trường trở nên rực đỏ.

Triệu Noãn Chanh mặc một chiếc áo khoác lông màu trắng, vừa hoạt bát vừa xinh đẹp. Cô đi cùng với người bạn cùng phòng của mình là Trương Lam.

Dưới bóng cây xanh mát gần thư viện trường, bọn họ nhìn thấy có hai người đang hôn nhau.

Nam nữ trẻ tuổi hôn nhau khó có thể tách rời.

Trương Lam che miệng nhưng khuôn mặt lại hiện ra vẻ phấn khích: "Noãn Chanh, là đàn chị Lư Nguyệt đó nha."

Lư Nguyệt học khoa ngoại ngữ, chuyên ngành đại học của Triệu Noãn Chanh cũng là ngoại ngữ. Vậy nên Lư Nguyệt chính là đàn chị trực tiếp của bọn họ, hơn nữa còn là vị đàn chị khá là nổi tiếng.

Vẻ ngoài của Lư Nguyệt rất xinh đẹp, thanh tú ôn hòa, khí chất bên ngoài cũng khá thanh lịch tao nhã, khi nở nụ cười thì sẽ trở thành ánh trăng sáng của rất nhiều nam sinh trong trường đại học.

Cô ta là người trong danh sách được tuyển thẳng lên đại học X, vì vậy mà độ nổi tiếng trong trường khá là cao.

Triệu Noãn Chanh cảm thấy đứng nhìn người ta hôn nhau như vậy không được tốt lắm nên vội vàng lôi kéo Trương Lam đi ra xa.

Trương Lam chu môi, tỏ vẻ tiếc nuối.

"Đàn chị Lư Nguyệt xinh đẹp như vậy, cậu nói xem bạn trai của chị ấy là ai nhỉ? Không phải cậu học cùng trường cấp ba với chị ấy sao? Có biết bạn trai của chị ấy không?"

Mấy lời này khiến Triệu Noãn Chanh ngẩn người.

Ở cấp ba, nếu muốn nói đến xinh đẹp thì cô đã gặp qua một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt vời nhất.

Lư Nguyệt mà đứng bên cạnh cô gái ấy thì không hề có một chút ánh hào quang nào. Mạnh Thính của mười bảy tuổi, chính là dáng vẻ mà tất cả nữ sinh đều mong muốn có được, cũng là mối tình đầu mà tất cả các chàng trai ao ước.

Lư Nguyệt trở thành một người nhạt nhẽo ở thời cấp ba, không có cửa so sánh với Mạnh Thính, vì Mạnh Thính tựa như là bất khả chiến bại. Nhưng ở giai đoạn đầu của thời cấp ba thì Lư Nguyệt vẫn là ánh trăng sáng của nhiều chàng trai.

Trong những ngày của tháng Mười Một như thế này, Triệu Noãn Chanh bỗng nhiên chợt nhớ đến tên Hạ Tuấn Minh kia.

Cô bỗng chợt phát hiện ra, hôm ấy, ở một nơi hoang vu vắng vẻ chờ xe buýt đến, Hạ Tuấn Minh đứng bên cạnh cô hút thuốc, cảnh tượng ấy như thể chỉ là chuyện mới xảy ra ngày hôm qua.

Hạ Tuấn Minh cũng không phải là rất đẹp trai, thậm chí anh ta còn khá bình thường.

Nhà anh ta giàu có, nhìn qua là biết chính là một đứa trẻ ngậm chìa khóa vàng mà lớn lên. Anh ta nói chuyện không hề kiêng nể gì, cũng không phải dạng trời sinh dẻo miệng khi đối diện với nữ sinh. Hạ Tuấn Minh nhuộm tóc sang màu nâu sẫm, thật ra rất có dáng vẻ của một thiếu niên.

Nhưng cái tên này rất đần độn.

Năm ấy khi tất cả mọi người đều chú ý đến Mạnh Thính thì anh ta lại chỉ chuyên tâm với một mình Lư Nguyệt.

Mà nam sinh Lư Nguyệt vừa mới hôn cùng kia, nếu so sánh với Hạ Tuấn Minh thì nam sinh ấy đẹp trai hơn nhiều.

Ngày cuối cùng của tháng Mười Một, Lư Nguyệt của đại học X nhận được một chiếc xe.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!