Bệnh Yêu
- Đằng La Vi Chi
Editor: Hedy
- --0o0---
"Anh Nhẫn... anh cảm thấy ai sẽ thắng?"
***
Khác với Lư Nguyệt, Mạnh Thính không có nhiều tiền để ở khách sạn.
Cô không còn cách nào khác ngoài việc dậy sớm hơn một chút, cuộc thi Olympic Toán bắt đầu vào lúc 9 giờ sáng, từ nhà đến địa điểm thi phải mất một tiếng bốn mươi phút, cho nên lúc 6 giờ cô đã rời giường.
Vì là cuối tuần, Thư Chí Đồng không đi làm, trong nhà trở nên yên tĩnh.
Trời còn chưa sáng hẳn, Mạnh Thính mặc quần áo gọn gàng đi ra ngoài, trong phòng khách có một bóng người mơ hồ, cô ngẩn ra một lúc mới phát hiện người kia là đứa em trai Thư Dương.
Thư Dương đặt cốc nước xuống, quan sát Mạnh Thính một chút, sau đó quay về phòng mình, không quan tâm cô định đi đâu.
Thái độ của Thư Dương vẫn luôn như vậy, đến mức ở kiếp trước Mạnh Thính còn cho rằng cậu ta không hề ưa mình.
Cô mỉm cười thân thiện với cậu rồi đeo cặp sách ra cửa.
Mạnh Thính ngồi xe buýt đến địa điểm thi, lúc cô đến nơi mới tám giờ hai mươi phút, thí sinh dự thi vẫn chưa tới đủ. Học viện năng khiếu chỉ có lác đác vài nhân viên công tác, nhìn thấy cô có hơi bất ngờ: "Cô bé, em tới tham gia thi đấu à?" Ánh mắt của bọn họ nhìn chăm chú vào kính râm trên mặt cô.
Mạnh Thính gật đầu.
Bọn họ mỉm cười: "Vẫn còn sớm, những người khác chưa đến đâu, em ngồi đợi một lát nhé." Bọn họ thầm khen ngợi Mạnh Thính, cô đến sớm như vậy chứng tỏ cô rất xem trọng cuộc thi này.
Mạnh Thính tìm một góc khuất, lấy quyển sách trong cặp ra tiếp tục xem.
Tám giờ bốn mươi phút, mọi người dần dần đến. Đa số đều là học sinh trung học, chủ yếu là những nữ sinh mười bảy, mười tám tuổi.
Mọi người đều đang ngồi ở các khu vực nghỉ ngơi, tán gẫu vài câu. Đột nhiên trong đám người vang lên tiếng hét ầm ĩ.
Mạnh Thính ngước mắt lên, nhìn thấy Giang Nhẫn.
Tháng mười một năm đó, phía sau đài phùn nước của học viện năng khiếu mặt trời đang dần mọc lên, nó đã tạo nên một vẻ đẹp đầy sắc màu dưới ánh mặt trời.
Đám người Giang Nhẫn cưỡi mô tô lại đây, anh mặc một bộ quần áo màu đen bó sát người, mái tóc màu bạc chói mắt, viên kim cương màu đen trên tai phản quang dưới ánh nắng, trên cổ tay đeo một chiếc băng thể thao, xuất hiện một cách nổi bật nhất.
Hầu hết các thí sinh có mặt hôm nay đều có thành tích tốt, có bao giờ họ nhìn thấy trực diện một đám người phong cách như mấy tên lưu manh thế này đâu.
Trông bọn họ giống như đến để quậy phá vậy nên bảo vệ không cho vào.
Giang Nhẫn gỡ nón bảo hiểm quăng trên xe, bước xuống. Gương mặt anh lộ ra mấy phần côn đồ: "Làm sao, không cho bọn này vào à?"
Bảo vệ chỉ nói: "Đây là nơi tổ chức thi cử."
Bên trong cũng nháo nhào lên.
"Xã hội đen à? Tới nơi này làm gì thế?"
"Ha ha dĩ nhiên là không đến để thi đấu rồi."
Một nam sinh đeo kính nói nhỏ: "Còn lái xe máy nữa chứ, không biết đi loại xe gì."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!