Chương 2: (Vô Đề)

Tiếng chuông réo rắt vang lên. Âm Âm giật mình nhìn lên, là phòng 328, phòng này có một bệnh nhân là Mạnh Thường Quân. Chắc cô bé đã truyền hết thuốc, cô chuẩn bị thuốc và nước muối mang theo.

Vừa bước vào phòng chỉ có một mình Thường Quân.

- Hết thuốc rồi hả? Để chị thay cho nhé.

- Dạ

- Mà lúc hơn 11 giờ em có qua tìm chị mà không thấy chị đâu, em thấy có chị nào ngồi đấy mà không thấy đeo bảng tên nên em đi về phòng luôn.

Âm Âm giật mình:

- Em nói sao? 

Có một chị ngồi ở phòng trực hả?

- Vâng.

Nét sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt Âm Âm. Thường Quân nhận ra điều bất thường:

- Ý chị là có gì đó không đúng phải không?

Âm Âm giật mình nhìn cô bé trước mặt, ánh mắt của cô bé khiến cô cảm thấy có một sự yên tâm đến lạ kì. Âm Âm không muốn cô bé sợ hãi, những cũng không giấu nổi những điều trong lòng:

- Hôm nay chỉ có mình chị trực. 

Đúng ra là chị cùng một người nữa nhưng nhà chị ấy có việc gấp nên đã về lúc 9 giờ rồi.

Thường Quân cũng hơi giật mình, rõ ràng trước đó cô còn gặp một y tá khác nữa đang đẩy xe lăn cho bệnh nhân.

- E là ngoài chị ra còn 2 người nữa cùng ca trực.

- Em nói sao?

Thường Quân kể lại chuyện cô đã gặp đêm nay.

- Vậy chúng ta đều gặp những chuyện không sạch sẽ rồi- Âm Âm thở dài- Gắng lên, mấy ngày nữa thôi em được xuất viện rồi. 

Còn chị, chắc từ giờ không dám trực một mình nữa.

- À, tầng mình có bênh nhân nào là em bé không chị?

- Không có đâu, người nhỏ tuổi nhất là em rồi. Đừng nói với chị là…

- Vâng đúng rồi đấy chị.

Cửa phòng mở, mẹ Thường Quân bước vào.

- Cây nước nóng ở đây hết nước nên mẹ phải đi tuốt tận sang bên kia mới có nước nóng.

- Vậy nhé! Chị về trực đây.- Âm Âm tạm biệt Thường Quân trở về phòng làm việc.

Âm Âm tự trách mình đã không mang theo chiêc vòng phật mà mẹ cô đã xin ở trên chùa cho cô. Sau khi trở về phòng cô có ngồi niệm phật mong những điều không sạch sẽ đừng đến tìm cô nữa.

Sáng sớm, Thường Quân chỉ đợi mẹ cô đi mua sáng đã vội vã cầm điện thoại gọi cho Khánh Linh. Cậu bạn vừa bốc máy cô đã vội vã kể lại chuyện đêm qua.

- Ý cậu là cậu đã gặp ma ư?

- Ý tôi là cậu tìm xem trước kia bệnh viện kia đã xảy ra chuyện gì. Vì ma bệnh nhân còn dễ hiểu đằng này còncả ma y tá nữa?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!