Chương 42: (Vô Đề)

Editor: Gấu Trúc

Beta: Gấu Gầy

Trên màn hình điện thoại có bốn cuộc gọi nhỡ, hai tin nhắn thoại WeChat, đều là của Hàn Thụy Cầm.

Sở Giang Lai gọi lại cuộc gọi video trước mặt Sở Thu Bạch, trả điện thoại cho y. Ống kính hướng vào khuôn mặt tái nhợt của y, giọng nói dịu dàng như đang nhắc nhở lại như đang cảnh cáo: "Hình như mẹ có việc gấp cần tìm anh, anh tự nói chuyện với mẹ cho tốt."

Sở Thu Bạch cảm thấy mình như con tin bị bắt cóc trong một bộ phim hình sự nào đó. Kẻ bắt cóc là tên tội phạm không từ thủ đoạn, nắm giữ điểm yếu quan trọng nhất của y, bắt y phải phối hợp với hắn lừa tiền chuộc của gia đình.

Rất lâu trước đây, Sở Thu Bạch đã từng nghĩ, nếu có một ngày y lại bị bắt cóc, nhất định thà chết chung với kẻ bắt cóc chứ không để chúng đạt được mục đích.

Nhưng nếu người bị bắt cóc là Sở Giang Lai, thì Sở Thu Bạch sẵn sàng từ bỏ lòng tự trọng ngay lập tức, dùng tất cả để đổi lấy.

Sở Thu Bạch đã từng có rất nhiều giả thiết bi quan như vậy, nhưng lại chưa từng nghĩ đến việc từ đầu đến cuối, người bắt cóc y, làm hại y, đều là Sở Giang Lai.

Tóc Hàn Thụy Cầm đã cắt ngắn đi một chút, trông gầy hơn trước, ánh mắt sắc bén hơn. Bà nhìn thấy Sở Thu Bạch thì giật mình, hỏi y: "Sao con tiều tụy quá vậy?"

Sở Thu Bạch nhìn vào ống kính, không nói gì, những ngón tay dưới chăn co giật.

Y nhìn thấy chính mình trên màn hình.

Sắc mặt xanh xao, môi bị rách, quầng thâm dưới mắt nặng nề như cả đời chưa từng ngủ ngon giấc, nhìn thế nào cũng không giống người có sức hút lớn đến mức khiến Sở Giang Lai phải dùng mọi thủ đoạn để giữ lại bên cạnh.

Hàn Thụy Cầm nhìn y chằm chằm vài giây, trông có vẻ rất lo lắng, hỏi y: "Con lo cho Văn Nhân lắm phải không?" Ánh mắt sắc bén xen lẫn lo lắng nhìn y. Sở Thu Bạch không biết phải mở lời như thế nào, chỉ đành nói: "Vâng."

Sở Giang Lai dựa vào giường, đầu gối lên cạnh Sở Thu Bạch, lấy điện thoại lại, cười chào Hàn Thụy Cầm.

"Giang Lai cũng ở đó à?" Hàn Thụy Cầm nói.

"Vâng, anh Thu Bạch hôm nay không được khỏe, sốt gần bốn mươi độ. Con đã xin nghỉ phép cho anh ấy, để anh ấy ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, anh ấy còn không vui nữa."

Sở Thu Bạch nhìn hắn nghiêm túc nói hươu nói vượn với Hàn Thụy Cầm, trong lòng dâng lên một nỗi đau đớn như bị kim châm.

Hàn Thụy Cầm không liên lạc được với Sở Thu Bạch suốt nửa ngày, trong lòng rất lo lắng, nghe Sở Giang Lai nói y không khỏe, nét mặt bà lập tức trở nên lo lắng hơn.

"Sốt cao như vậy sao không nghỉ ngơi?" Bà trách mắng Sở Thu Bạch, "Lớn như vậy rồi, không biết tự chăm sóc sức khỏe của mình thì làm bác sĩ cái gì? Ai mong chờ con cứu người giúp đời, lưu danh sử sách chứ?"

Thấy Sở Thu Bạch im lặng, bà lại hỏi Sở Giang Lai: "Bác sĩ Trần đã đến khám chưa?"

"Chưa ạ." Sở Giang Lai nói, "Con đã mời bác sĩ quen biết khác đến, kê đơn thuốc rồi, bây giờ đã đỡ hơn nhiều."

Hàn Thụy Cầm trông vẫn còn lo lắng, nhưng hoàn toàn không nghi ngờ. Bà dặn dò vài câu, bảo Sở Thu Bạch đừng quá lo lắng cho Văn Nhân, nói với y rằng, bọn họ vẫn luôn giữ liên lạc chặt chẽ với cảnh sát, nếu có tiến triển mới sẽ thông báo cho y ngay lập tức.

Sở Thu Bạch nửa nằm nửa ngồi, im lặng lắng nghe, sắc mặt tái nhợt và yếu ớt, giống như thật sự bị bệnh nặng.

Nói đến cảnh sát, ánh mắt y lóe lên, miệng mím chặt hơn.

Trước khi cúp máy, Hàn Thụy Cầm nhíu mày dặn dò y "nghỉ ngơi cho tốt", "đi làm muộn một chút" và "nhớ nghe lời Giang Lai".

Có lẽ bà thật sự nghĩ rằng, Sở Giang Lai quan tâm đến sức khỏe và sự an toàn của Sở Thu Bạch hơn bất kỳ ai khác. Vì vậy bà mới yên tâm giao y cho hắn, để hắn toàn quyền quyết định, như giao một món hàng không mấy quan trọng.

Mẹ là một trong số ít những người thật lòng quan tâm đến Sở Thu Bạch, nhưng bà hấp tấp, bốc đồng, gọi điện hỏi thăm cũng chỉ là vì lo lắng cho bản thân.

Ích kỷ là bản chất của con người, giống như bị tát thì sẽ đau vậy, đó là bản năng không thể kiểm soát.

Hàn Thụy Cầm cũng giống như đại đa số mọi người trên thế giới này, cuối cùng vẫn yêu bản thân mình hơn.

Nhưng Sở Thu Bạch không có lý do gì để trách móc, vì chính y cũng chỉ là một phần của sự ích kỷ đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!