Editor: Gấu Trúc
Beta: Gấu Gầy
Dưới sự ưu ái của đèn xanh dọc đường, quyết định điều chuyển của Sở Thu Bạch đến rất nhanh.
Trần Hòa đích thân đưa y về bệnh viện thu dọn đồ đạc cá nhân. Theo lý mà nói, Sở Thu Bạch ít nhất phải ở lại thêm một tháng, hoàn thành việc bàn giao mới có thể rời đi. Nhưng Sở Giang Lai không muốn đợi thêm một giây phút nào nữa.
Hắn quyên tặng cho Trần Hòa một hệ thống chụp mạch máu xóa nền kỹ thuật số, yêu cầu anh ta hoàn thành thủ tục nghỉ việc cho Sở Thu Bạch trong vòng hai ngày.
Trần Hòa bảo người ta in hợp đồng quyên tặng, yêu cầu Sở Giang Lai ký tên trực tiếp.
Anh ta xoay xoay cây bút Montblanc mà Trần Nhuy Chi tặng, nằm trên ghế văn phòng ra giá trên trời: "Như vậy đi, cậu tặng thêm cho tôi một bộ chuyển đổi phát sóng kỹ thuật số toàn phần..."
Sở Giang Lai ký xong, ném hợp đồng quyên tặng trị giá tám chữ số lên trước mặt anh ta, lạnh lùng hỏi: "Một năm anh ấy nhận được bao nhiêu tiền lương ở chỗ anh?"
Trần Hòa cười híp mắt nói ra một con số, miễn cưỡng đủ để bảo trì một lần cho máy chụp mạch máu mới tống tiền được. Nhưng anh ta không hề sợ hãi, vênh váo giơ một ngón tay trước mặt Sở Giang Lai: "Đừng keo kiệt như vậy, anh quyên tặng thêm một bộ nữa, tôi sẽ để anh ấy đi cùng anh ngay ngày hôm nay."
Sở Giang Lai nghiến răng, xòe tay ra đòi hợp đồng, cảnh cáo anh ta: "Đây là lời anh tự nói đấy, chậm một ngày, tôi sẽ lột da anh."
Trần Hòa vui vẻ nháy mắt với hắn: "Thành giao." Trong lòng nghĩ, cậu cứ vênh váo với tôi đi, đợi về Giang Hỗ rồi, còn chưa biết ai lột da ai đâu.
Sở Thu Bạch không muốn về Giang Hỗ.
Theo kế hoạch ban đầu của y, y sẽ ở lại Kinh Thị đến sau Tết Nguyên đán, đợi đến khi việc thay đổi cổ phần của Càn Phương kết thúc rồi mới chuyển công tác đến Giang Hỗ, công khai tuyên bố đã ly hôn với Văn Nhân từ lâu.
Nhưng Sở Giang Lai khiến kế hoạch không bao giờ theo kịp sự thay đổi.
Ngồi trên máy bay công vụ về Giang Hỗ, Sở Thu Bạch nhận được tin nhắn của Văn Nhân, cô hỏi y có thể gửi bản scan giấy chứng nhận ly hôn cho cô không.
Liếc nhìn Sở Giang Lai đang nhắm mắt nghỉ ngơi, Sở Thu Bạch trả lời "Được", nghĩ một lúc rồi lại viết: "Hình như anh cũng không có bản scan, bản gốc ở trong ngăn kéo đầu tiên bên phải bàn làm việc trong thư phòng. Nếu em không tiện scan, thì đợi anh về làm xong rồi gửi cho em."
Văn Nhân nhanh chóng trả lời: "Cảm ơn anh!" và "Sao anh tốt dữ vậy! Em yêu anh chết mất!"
Sở Thu Bạch không nhịn được cười thành tiếng.
Trên thái dương Sở Giang Lai chắc cũng có mắt, lập tức thò đầu qua xem màn hình điện thoại của y: "Nhắn tin với ai vậy? Gửi gì mà cười vui thế?"
Sở Thu Bạch lập tức khóa màn hình, nhưng vẫn bị hắn ta nhìn thấy một dòng.
Văn Nhân: "Sao anh tốt dữ vậy! Em yêu anh chết mất!"
Sắc mặt Sở Giang Lai lập tức u ám, hắn nhắm mắt lại nằm xuống ghế máy bay, mỉa mai nói: "Người phụ nữ này thật là sến súa."
Rõ ràng chính hắn đã từng nói những lời sến súa hơn, làm những việc sến súa hơn với Sở Thu Bạch, vậy mà vẫn đường hoàng chỉ trích Văn Nhân: "Anh nhanh chóng ly hôn với cô ta đi, em nhìn thấy cô ta là thấy phiền."
Sở Thu Bạch im lặng không trả lời, mở kinh Kim Cang ra, đọc thầm vài dòng, đọc đến câu "Phàm tất cả hình tướng, đều là hư vọng." thì đột nhiên nghe thấy người bên cạnh nói: "Cố Minh Lượng là ai?"
Nhịp tim vừa mới bình tĩnh lại vì kinh văn lập tức tăng tốc, sự hoảng sợ chạy loạn trong lồng ngực như con ngựa đứt dây cương.
Sắc mặt tái nhợt, Sở Thu Bạch ngẩng đầu lên nhìn Sở Giang Lai, không nói gì.
Sở Giang Lai gối đầu lên tay, kiên nhẫn nhìn lại, như một giám khảo nhân từ cho y cơ hội, để y lật đáp án đúng chép vào bài.
Nhưng Sở Thu Bạch chưa từng gian lận, y không chép được.
Sở Giang Lai khoan dung cười cười, Sở Thu Bạch nhất định không biết mình kém cỏi trong khoản nói dối đến mức nào. Trong lòng y chắc chắn chất chứa đầy những chuyện muốn giấu giếm, nên mới quay đầu đi, không dám nhìn vào mắt Sở Giang Lai, còn nói dối: "Anh không biết."
Sở Giang Lai mở khóa điện thoại, mở một đoạn video rồi ấn nút tạm dừng, đưa cho y. Sở Thu Bạch do dự nhìn chiếc điện thoại, không muốn nhận. Hắn liền đưa chiếc điện thoại đang sáng màn hình ra xa hơn một chút, động viên nói: "Xem thử đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!